....Thất bại hôm qua của chúng đã đến tai lão Lee Jongsuk,và nghĩ xem ông ta đã tức đến nhường nào khi nghe đến việc có người giải cứu thành công Tổng Giám Đốc của YS,thật không ngờ rằng lại có người âm thầm bảo vệ cô và chống đối lại lão,dã tâm của lão không chỉ riêng việc đè bẹp tập đoàn công ty YS mà còn có cả Kim gia,đó là mối thù của 5 năm về trước mà lão muốn báo thù...
-"Tôi nghe bảo ông đã thất bại trong việc trừ khử cô ả Kim Jisoo thì phải?"-một cuộc gọi đến cho ông,đầu dây bên kia là một giọng nam,hắn vừa hay tin việc giết Jisoo không thành.
-Đã có kẻ phá hỏng kế hoạch của tôi trong phút cuối,người của tôi không nhận ra được bọn chúng là ai,thua keo này ta bày keo khác,cậu cũng nên biết đây chỉ là tư thù cá nhân của tôi nhưng tôi còn món hàng sắp giao dịch với cậu đó mới là quan trọng!-lão nói giọng ra vẻ cương quyết.
-"Ồ...thì ra chủ tịch Lee cũng tư thù cao đấy...tôi cũng có thù với Kim gia nhưng cách của tôi không lộ liễu như ông,hãy cẩn thận hơn một chút với thằng con trai của ông đi,nó đang chết mê chết mệt với cô ả đó rồi đấy!"-hắn cười giọng nói có đôi phần gian khấu khi nhắc đến Kim gia.
-Cứ mặt nó,nó mê nhưng tuyệt nhiên cũng là vì công việc tôi giao,cậu không nói tôi cũng biết, tư thù của cậu làm sao bằng tôi được,cậu cũng nên cẩn thận con nhóc Jennie ấy đã trở về cậu lo mà đề phòng đi!-nói rồi ông ta cúp máy trong lòng cười đắt ý,ông biết trở ngại lớn nhất của hắn chính là Jennie con gái của chủ tịch tập đoàn Kim gia.
-Lão cáo già ấy cũng nham hiểm thật,cả một khách sạn to lớn vậy mà ngang nhiên đem người vào để giải quyết nội bộ,điều tra xem là kẻ nào đã nhúng tay vào việc này!-tên đó quay lưng với thuộc hạ của hắn tuyệt nhiên không thấy được gương mặt của hán.
-Vâng,lão đại,có cần tụi em xử luôn không?-tên đàn em gật đầu không quên thể hiện sự thèm khác giết người
-Tùy chúng mày,nhưng phải mang xác nó về đây để tao thấy là đứa nào mà cái lá gan lớn đến như vậy rõ chưa?-hắn chẳng mải mang đến việc đó vì việc lớn của hắn chính là đánh sập Kim gia.
-Vâng,lão đại!-bọn chúng như cá gặp nước đắc ý cúi đầu rồi bước ra khỏi phòng để lại một mình hắn nhìn ra phía ngoài cười miệng luôn lầm bầm nguyền rủa gia tộc Kim đã khiến hắn mất tất cả."Kim Jennie,cuối cùng mày cũng đã chịu xuất hiện,tao sẽ cho mày đi đi theo con nhỏ đó!".
...Jennie nằm trên giường hai hàng chân mày khẽ cựa quậy,cô từ từ mở mắt nhìn xung quanh ,là phòng của cô,nhưng tại sao cô ở đây,lục lại trí nhớ của bản thân mình và nhớ ra,bên hông trái hơi nhói lên khi cô cố ngồi dậy,cô không nhớ là mình bị trúng đạn lúc nào,có lẽ là lúc cô đưa Jisoo ra khỏi phòng của cô ấy,tay vịnh lấy bên hông trái cố gắng ngồi dậy bỗng ngạc nhiên khi một thân ảnh quen thuộc đang nằm gục đầu bên giường,là người ấy,cái người mà hôm qua cô đã lao mình vào phòng cứu ra ngoài Kim Jisoo,cô không vội đánh thức Jisoo,nhìn biểu hiện này cũng đủ hiểu hôm qua đã ở bên cạnh cô cả đêm,càng nhìn cô gái ấy Jennie càng mềm lòng không hiểu nổi tại sao lại như vậy,cứ mỗi khi có mối nguy hiểm nào đó đến với cô ấy Jennie cô lại muốn bảo vệ một cách vô thức cũng có thể là do cô không muốn mất đi thêm một người nào đó giống Yoobin đó là thật,nhưng trong ba năm qua tình cảm ấy chỉ còn là sự nhớ nhung với người đã khuất,cô không muốn mình làm điều có lỗi với Yoobin và cả người con gái họ Kim này...
BẠN ĐANG ĐỌC
Cover ( Jensoo ) Mùa hè năm ấy
FanfictionAu : User83526106 Cover : TaegangerDevil (Mon ) Tên fic mình không thay đổi. Và đã nhận được sự đồng ý của au gốc https://www.wattpad.com/story/145350042?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname...