1

6K 145 5
                                    

...Trời vừa bừng sáng một thân ảnh mệt mỏi bước xuống giường và nhanh bước vào phòng tắm xả nước vào người để mặt cho dòng nước ấy rơi lả tả vào khuôn mặt thẫn thờ ấy,với lấy cái khăn làm sạch cơ thể chọn kỹ lưỡng cho mình một bộ đồ ưng ý,thân hình cân đối giúp cô dễ dàng hợp với nhìu trang phục...cũng may cô không kén chọn,trong lúc làm khô mái tóc của mình thì một ai đó gọi cho cô,thấy con số quen thuộc cô chỉ nhẹ nhích môi trên ko do dự lên tiếng...

-Nghe nè nhóc?

"Unnie,chị nhận được mail chưa đấy?"

-Uhm,đã nhận rồi!-tựa lưng vào thành cửa kính khẽ thở nhẹ nói.

"Unnie,em hơi lo đấy,chị đã thật sự ổn để tiếp tục làm lại không vậy?"-giọng nói có phần lo lắng.

-Không sao,thời gian nghỉ vừa rồi cũng đủ để chị ổn hơn trước rồi đừng lo lắng quá nhóc à!!-cô nói giọng có hơi bễu cợt cô gái bên kia.

"Phìu,em lo dư thừa rồi nhỉ,à còn nữa chú Han muốn gặp chị ở quán chị không phiền chứ?"

-Được chứ,dù sao chị cũng định sẽ gặp chú!

"Vậy em sẽ báo cho chú,bye unnie,mừng unnie quay lại!"

...Đầu dây bên kia cúp máy để lại cô với khuôn mặt trầm ngâm,đưa đôi mắt nhìn qua tấm kính cô khẽ thở hắt,đã lâu rồi cô chưa ngắm nhìn Seoul qua căn phòng này kể từ ngày ấy...

...Từ nhà đến quán không xa nên cô chọn đi bộ mà không dùng đến chiếc xe thường ngày của mình...xải từng bước nhẹ nhàng đi giữa dòng người đông đúc ấy,tuy cô không mấy nổi bật trong đám đông nhưng cũng đủ để các cô nàng trung học ngước nhìn mà không khỏi mê mẫn, cô không chú ý mắt chỉ dán vào màn hình điện thoại xem tinh nhắn của ai đó,mặt trầm ngâm và rất lạnh,và đâu đó giọng các cô nàng nữ sinh vang lên bên tai cô...

"Nhìn chị ấy kìa,thật là đẹp,chị ấy mà là học sinh trường mình chắc mình chịu không nổi quá!"

"Đúng vậy,người gì mà đẹp thật đấy!"

...Mấy cô nhóc đang chờ đèn ở ngã tư khi thấy cô không khỏi mê mẫn mà thốt lên trong vui sướng,cô nghe chứ?...tất nhiên là có rồi...chỉ nhẹ cong môi 1 cái nhưng tuyệt nhiên chỉ nhìn vào điện thoại,đèn vừa chuyển cô nhanh chân bước đi khiến mấy cô nhóc ấy tiếc nuối nhìn theo...cô bước vào một tiệm cà phê ngay khi vừa qua ngã tư một chút,khi nhìn thấy cô các nhân viên ấy liền tươi cười và cúi chào...

-Ây gu,nay sếp Kim của tôi đến sớm tới tận ba mươi phút lận đấy!-một giọng quen thuộc từ trong quầy vang lên.

-Vậy sao...!-cô nhìn đồng hồ khẽ nhíu mày nói.

-Đừng nói vẫn thói quen đặt đồng hồ sớm nhen,nè...của cậu đâu!!-pha sẵn ly cà phê và đưa ra cho cô.

-Pha sẵn rồi sao...cảm ơn cậu Eunseo!!-đón lấy tách cà phê cô khẽ cười nhẹ nhìn cô bạn của mình.

-Mọi người dọn dẹp nhanh lên nhé...chuẩn bị mở cửa đón khách rồi đấy!!-Eunseo hối thúc toàn bộ nhân viên trong quán.

...Son* Eunseo bạn cùng hồi trung học với Jennie,khác hẳn với Jennie cô là một người hoạt bát vui vẻ,cô cùng Jennie mở tiệm cà phê này chí ích cũng là mơ ước của cô và Jennie trước đây,cô là người có mắt thẩm mỹ tuyệt đối và hầu như toàn bộ đều là ý tưởng của cô,vì là trẻ mồ côi nên từ nhỏ cô thiếu thốn rất nhìu thứ cô phải vừa học vừa làm để đủ kinh phí đóng học phí mà không muốn phụ thuộc vào ai về điểm này cô và Jennie rất giống nhau tiền mở quán cũng là tiền tiết kiệm của hai đứa từ hồi trung học đến giờ...

Cover ( Jensoo ) Mùa hè năm ấyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ