Lời thú nhận

631 42 3
                                    

Sáng nay Solar thức rất sớm. Lần đầu tiên nàng tự thức dậy sớm mà không cần chuông báo thức hay tiếng Irene kêu réo. Lí do cho việc này vì nàng quá háo hức đến nỗi không ngủ yên được. Nàng mong chờ được gặp ai kia đó. Trong lòng nàng ngổn ngan vô số câu hỏi. Moonbyul khi nào đến? Nàng nhìn có ổn không? Đầu tóc nàng có gọn gàng không? Bla bla bla...

Sau khi chờ đợi gần hai tiếng, cuối cùng người mà nàng mong nãy giờ đã xuất hiện. Có biết người ta nhớ đến mức nào không hả?

"Chào buổi sáng, Yong à."

Moonbyul bước vào với nụ cười tươi roi rói. Cô cũng mong đến ngày hôm nay lắm chứ.

"Chào Byul!"

Nàng đáp lại lời chào cùng đôi mắt cười xinh xắn. Nó khiến Moonbyul không thể kiềm lại những con bươm bướm bay lượn trong cô. Moonbyul bước đến, ngồi lên chiếc ghế cạnh giường nàng. Cô lúng túng trước ánh nhìn của nàng. Chết tiệt, trước khi bước vào cô đã hít thở cả chục lần mà vẫn không giữ bình tĩnh được.

"Ưm...hôm nay Byul sẽ chỉ cách dùng gậy chống cho em và cách dùng xe lăn. Byul đã nhờ y tá đem cả hai vào đây. Chúng ta chờ một chút thôi."

Nàng chỉ gật đầu mà không đáp lại. Cả hai người ngại ngùng không biết nói gì thêm nữa. Nàng lén nhìn bác sĩ Moon trước mắt. Tự hỏi vì sao có một người lại đẹp đến thế. Mắt to tròn màu nâu ấm áp, mũi cao, làn da trắng như tuyết, mái tóc vàng cắt ngắn ngang vai, dáng cao  nhưng lại rất dễ thương, và nàng rất thích những thứ dễ thương. Nhất là cái mặt baby đó kìa, hai mươi tám tuổi mà sao có thể dễ cưng như thế chứ? Bác sĩ có cần phải tuyển người đẹp vậy không trời? Nàng không nghĩ mình sẽ một ngày nào đó phải lòng một cô gái. Nhưng đó có quan trọng không! Yêu chỉ là yêu thôi. Cứ yêu đi vì cuộc đời cho phép!

Moonbyul ngượng ngùng trước cái nhìn chăm chăm của Solar. Ngay lúc đó hai cô y tá bước, một người đẩy chiếc xe lăn, người còn lại đem gậy theo. Hai người chào bác sĩ Kim và bệnh nhân Kim rồi quay bước ra ngoài. Moonbyul đứng lên lấy hai cây gậy, chìa tay ra trước mặt Solar.

"Đưa tay cho Byul, Byul sẽ hướng dẫn em."

Trái tim Solar bắt đầu loạn nhịp khi hai bàn tay chạm vào nhau. Moonbyul bắt đầu hướng dẫn Solar cách sử dụng chúng. Mới đầu có chút không quen, nhưng dần dần nàng đã bắt kịp. Nàng đi lại bằng gậy một cách khá thuần thục, xe lăn thì khá dễ đối với nàng. Moonbyul mỉm cười nhìn nàng vui vẻ đi đi lại lại. Nhưng bản tính là một cô gái hậu đậu, nàng đã lỡ va cây gậy trúng cạnh giường khiến nàng trợt chân. Moonbyul hốt hoảng nhanh chóng nắm tay kéo Solar lại. Hai người ngã xuống chiếc giường với bác sĩ Kim đáng kính nằm dưới và bệnh nhân Hwang nằm trên. Solar nhìn chằm chằm vào mắt Moonbyul. Khoảng cách hai người lúc này rất sát nhau. Nàng như chìm đắm vào đôi mắt màu nâu dịu dàng của cô. Moonbyul nín thở, cô có thể cảm nhận rõ hơi thở của ấm nóng của nàng. Và cô càng nín thở hơn nữa khi Solar bắt đầu cuối xuống, ghé môi kề bên tai cô, cô thề là môi nàng thầm chí còn chạm vào vành tai của mình nữa kìa.

"Em biết điều này thật điên rồi. Nhưng em thật sự rất thích Moonbyul. Em đã phải lòng Moonbyul mất rồi."

Moonbyul mở to mắt nhìn nàng. Cô thật sự muốn xỉu tại chỗ nga ~~~

Cover ( Moonsun ) Chuyện Của Ca Sĩ Kim Và  Bác Sĩ MoonNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ