C13: Thân chưa?

1.1K 34 0
                                    




Hai ngày nay, nhiệt độ đột ngột xuống thấp, Trời âm u, hơn 6 giờ tối thì con ngõ đã tối sầm, đèn đường xẹt xẹt thắp lên ánh sáng mờ mờ, bọc gió lạnh vù vù thổi qua.

Bầu không khí có giây lát ngưng đọng. Hứa Thanh Sơn trả tiền, xuống xe, gật đầu với Quan Hoài, dửng dưng quét mắt qua Du Tinh, rồi dừng trên khuôn mặt đầy vẻ hài hước của Hứa Thanh San, cô đang nghiến nghiến răng, ánh mắt sẫm lại.

Mỗi lần tới đây, Quan Hoài đều gọi điện trước cho Hứa Thanh Sơn, hôm nay anh ta uống nhầm thuốc, đến thẳng luôn.

"Gọi điện thoại cho cậu mấy lần không được." Quan Hoài khóa xe, bất chợt trông thấy Du Tinh đứng cạnh cổng, nét mặt cứng ngắc. Anh ta nhìn sang Hứa Thanh San: "Sao em cũng ở đây?"

Hứa Thanh San nhướng môi, lắc lắc chìa khóa trên tay, cười xinh đẹp: "Trùng hợp vậy!"

"Đúng là trùng hợp quá!" Quan Hoài lơ đãng liếc taxi, tầm mắt rơi trên cánh cổng đang mở, vô thức nhíu mày.

Thế nào mà chìa khóa cổng ở trong tay Hứa Thanh San, nhưng Du Tinh lại không có?

"Vào cả đi!" Hứa Thanh Sơn cong khóe môi nở nụ cười ý vị. Hứa Thanh San quay lại xe, lái thẳng vào trong sân, nhường lối cho taxi.

Đỗ xe, bước xuống, Hứa Thanh Sơn và Quan Hoài đã vào cổng, Du Tinh đi cạnh họ, tươi cười vừa phải, dáng vẻ điềm đạm nhã nhặn.

Hứa Thanh San nhếch mày, nhét chìa khóa xe vào túi xách. Đúng lúc Du Tinh nhìn sang, bốn mắt nhìn nhau. Sự thăm dò và u oán trong mắt hình như không ít.

Thậm chí còn có phần ghen ghét.

Nhạy cảm đến mức này, chẳng lẽ khó quên tình cũ, lần này về là để nối lại duyên xưa với Hứa Thanh Sơn.

Nghĩ đến đây, môi Hứa Thanh San không khỏi vểnh lên, hóng chuyện không màng việc lớn.

Nếu Hứa Thanh Sơn thâm tình như vậy thật thì cô tác thành thôi, mặc dù chưa lên giường với hắn, cũng tiêng tiếc.

Nhiệt độ trong phòng khách còn thấp hơn cả bên ngoài. Trưa nay, Hứa Thanh San mở cửa sổ cho thoáng, lúc đi làm quên đóng vào. Sô pha lạnh đến nỗi như phủ một lớp băng.

Hứa Thanh Sơn ngồi cạnh Quan Hoài, cầm điều khiển bật điều hòa, để ý thấy cửa sổ chưa đóng, hắn lại đứng dậy, không nói một lời thừa thãi, như thể không biết Du Tinh vẫn luôn nhìn mình chăm chăm.

Đợi Hứa Thanh Sơn đóng xong cửa sổ, trở lại, Du Tinh nhấp môi, hất hất cằm về phía Hứa Thanh San, trong mắt toát ra vẻ khó chịu: "Thanh Sơn, sao cô ấy có chìa khóa nhà anh? Bạn gái anh à?"

"Tôi lấy của bác hàng xóm nhà bên." Hứa Thanh San mỉm cười cướp lời, phủi sạch quan hệ một cách lưu loát: "Tôi với anh ta không thân đâu, chỉ qua lại vì công việc, đến lấy ít tài liệu thôi."

Du Tinh không tin những lời bịa đặt của Hứa Thanh San, nhưng Quan Hoài lại tin, còn giúp giải thích cho Du Tinh.

Chìa khóa cổng có bốn bộ, anh ta có một bộ, bác hàng xóm có một bộ, trong tay Hứa Thanh Sơn cầm hai bộ.

Lồng ngực Du Tinh nghẹn ứ, vẻ tươi cười trên mặt chẳng mảy may suy giảm, song đáy mắt nhiều thêm nét lạnh lẽo. Cô ta tận mắt nhìn thấy Hứa Thanh San mở cửa luôn sau khi xuống xe, không hề sang nhà bên lấy chìa khóa, mà chìa khóa của mình đã không mở được cửa nữa.

[ RE-UP] NON XANH VẪN Ở ĐÂY - TỐ TỐ TỐ (HOÀN)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ