Thơ haiku vào mùa đông

202 20 1
                                    

6

"Thầy không phải chỉ dẫn gì nhiều cho em nữa, thấy không?" Thầy King nói với Eddie sau giờ học. "Kaspbrak, nếu em tiếp tục giữ vững phong độ với số điểm này, em sẽ không phải lo lắng với kì thi đầu vào. Điều còn lại chính là sức khỏe của em... thầy nghĩ sẽ nói chuyện với mẹ em về vấn đề này."

"Vâng, thưa thầy. Cảm ơn thầy."

Thầy King mỉm cười nhìn Eddie rồi quay về phía cửa ra vào nơi Bill đang đứng đợi bạn mình.

"Nếu thầy là em, thầy sẽ không quá lo lắng," Thầy King nói với Eddie. "Nếu em có thể giữ mẹ em bình tĩnh và có một người bạn như William Denbrough cùng giữ chắc phong độ ổn định hướng tới mục tiêu như lúc này, thì em đi đúng hướng rồi đấy. Em đã có kế hoạch cho tương lai rồi phải không?"

Eddie cảm thấy bồn chồn. Cậu có thể nghe thấy chúng.

Nếu người lớn nghĩ rằng lên một kế hoạch cho cuộc sống là điều tốt thì Eddie cũng tin theo như vậy. Cho nên Eddie nhận lấy lời khen và cảm ơn thầy cố vấn lần nữa.

Rất nhanh sau đó chỉ còn lại Bill và Eddie ở lại trong văn phòng để lau sàn nhà và dọn dẹp bàn. Ngôi trường hiện tại rất vắng vẻ. Eddie cảm thấy có chút thân thuộc trước cảnh tượng này. Khi Eddie và Bill luôn ở bên nhau một mình sau mỗi giờ học vì công việc của Bill ở hội học sinh... trước khi Richie đề xuất muốn đưa Eddie về.

"Tóc cậu là ngọn lửa mùa đông. Tháng giêng rực hồng. Trái tim tớ cũng bừng cháy ở nơi đó... phải không? Có phải nó như vậy không?"

"Cái gì?"

Bill di chuyển những tờ báo trường nằm trên bàn trong khi đang lau dọn. "Là điều gì đó mà khi nãy Richie n-nói. Tôi v-vừa đọc được chúng trên tờ b-báo trường. Cô Wilkes chọn nó t-từ lớp văn học c-của cổ. B-Ben Hanscom đã viết nó. Tôi n-nghĩ là cậu ấy viết cho Beverly Marsh. Cậu có biết Ben và Bev hôm nay đã chính t-thức hẹn hò không?"

Eddie nhoẻn miệng cười. "Thật tốt." Cậu miễn cưỡng ném đống giấy linh tinh vào sọt rác. "Thật tốt," Eddie lặp lại.

Bill nhìn cậu. "Eddie. Cậu đá Richie rồi phải không?"

Cậu trai nhỏ con ngạc nhiên bởi câu hỏi. "Xin lỗi?"

"Hoặc là ngược lại. Cậu ta đá cậu sao?"

Eddie gượng cười cố gắng bỏ qua chủ đề này. "Cậu đang hỏi gì vậy, Billie? Không có gì cả."

"Chỉ là cậu trông có vẻ buồn, thế thôi." Bill chậm rãi hướng bước chân về phía bàn của cô Wilkes, nơi mà Eddie đang lau dọn. Cậu trai nhỏ con có vẻ khổ sở và Bill không hiểu tại sao.

"Cậu với Richie không có hẹn hò, phải không?" Bill hỏi với giọng điệu chán ghét.

Eddie lãng tránh ánh mắt của cậu. "Không. Nếu chúng tôi hẹn hò cậu sẽ biết, Bill. Tôi sẽ không làm gì lén lút sau lưng cậu."

"Cậu vẫn hẹn hò với cậu ta không?" Bây giờ thì Bill đang ở ngay trước mặt Eddie và Eddie không thể tránh đi đâu cả. Bill đưa tay nhẹ mơn trớn gò má của cậu trai nhỏ con trước mắt mình, cậu khiến Eddie phải ngẩng lên nhìn cậu. "Tôi biết là cậu b-biết chúng ta đang ở thời điểm mà mọi thứ trong đời đều có vẻ buồn chán. Chúng ta đang ở thời điểm này. Ban đầu cậu sẽ cảm thấy hài lòng, sau đó tuổi trưởng thành đến và ép cậu phải lớn lên, rồi những cơ hội vào đại học cùng việc rời khỏi tất cả những điều đáng sợ ở nơi này. Để tôi nói cho cậu. Đến cả Mike Hanlon, người tìm được vẻ đẹp trong những thứ thê lương, ảm đạm nhất cũng sẽ không do dự mà rời khỏi Derry nếu có cơ hội. Tôi chắc chắn."

[ Reddie - Fic dịch ] The Last YearNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ