Tòa soạn Bazzar ngày hôm trước cũng đã chứng kiến qua vài chuyện kỳ lạ, nhưng hôm nay càng kỳ quặc là hôm nay Tiêu Chiến lại quay lại tòa soạn hơn nữa còn đi cùng Vương Nhất Bảo của ban Biên Tập.
Vấn đề lớn hơn là Tiêu Chiến lái xe mà người ngồi ghế phụ là Vương Nhất Bác, cái vị trí này khiến người ta liên tưởng đến một đôi tình nhân, bạn tình nhân nhỏ này lại là Vương Nhất Bác. À thật ra ý nghĩ này cuối cùng là của năm người hai người họ Ngụy - Lam, Mộng Di - Tiểu Linh còn có An An. Cái hình ảnh hài hòa của hai người Tiêu Chiến - Vương Nhất Bác khi lái xe đến đúng lúc năm người kia cũng đến, việc đi chung xe của Ngụy - Lam là chuyện cả công ty đều biết, hôm nay Mộng Di lại đi cùng Tiểu Linh do xe cô vì hôm nay cũng không hiểu sao mà không nổ máy được buộc phải cầu cứu Tiểu Linh, kết quả mới sáng sớm Di - Linh có cảm giác ăn cẩu lương sớm khi trông thấy Tiêu Chiến xuống xe còn định đi mở cửa cho Nhất Bác.
-" Ây gù, mới sáng Tiêu đại thần đã thồn cẩu lương sớm!" Tiểu Linh hướng Mộng Di nói.
Mộng Di cười đến gian manh:
-" Tiêu ảnh đế quá nhanh, quá nguy hiểm rồi!"
Quay lại chuyện bên chỗ hai người Tiêu - Vương. Trên thực tế dù Tiêu Chiến chân dài đến mấy, bản thân Nhất Bác cũng là nam nhân, không có chuyện đợi người khác giúp mở cửa xe để xuống Tiêu Chiến vòng được một nửa đầu xe thì Vương Nhất Bác đã sập cửa xe và đứng bên ngoài. Tiêu Chiến liền vòng lại lấy bình nước trà xanh mà anh tự chuẩn bị đưa lại cho Nhất Bác nói:
-" Em cứ cầm lấy mà dùng, buổi tối về nhà có thể đưa lại cho anh!"
-" Được, cám ơn!" Cậu Vương đáp lời. Cũng rất tự nhiên mà cầm lấy. Thật ra đối với Tiêu Chiến bạn nhỏ đã có chút buông lỏng tâm tình, không phải cái loại ghét cay ghét đắng không muốn nhìn thấy nữa. Nhưng suy cho cùng tâm lý cũng không phải cái loại dễ dàng trước đó ghét cay ghét đắng người ta chỉ vì chút đồ ăn - đồ uống mà dễ dàng tha thứ. Nội tâm Vương Nhất Bác thỉnh thoảng chột dạ:
" Liệu có phải anh ta đọc được mấy bài viết kia rồi tra ra được mình là chủ nhân không?"
Mà Vương Nhất Bác là loại mặt dù hoảng đến mấy trừ khi là sợ tối hoặc côn trùng thì cũng khó có ai đoán được tâm tình thật sự của cậu.
Nhưng, Tiêu Chiến lại là ai? Là Tiêu ảnh đế, giỏi nhất là nhìn sắc mặt người khác, không chỉ nhan sắc nghịch thiên IQ cùng EQ hiếm khi khiến người trong giới có thể tức giận hoặc để trong lòng bất cứ cử chỉ gì của anh. Trên xe anh đã âm thầm quan sát Vương Nhất Bác, hai người không nói chuyện, Nhất Bác cũng không lấy điện thoại ra dùng để tránh nhàm chán mà chỉ nhìn về phía trước, nhìn ra bên cửa sổ xe thi thoảng lại nhìn lướt qua Tiêu Chiến một cái rồi lại quay đầu về lại đưa tay lên cắn móng tay. Hại anh trong lòng lo lắng không biết có phải cái tư thế lái xe của mình quá xấu khiến anh bạn nhỏ cứ lườm sang.
Trên thực tế Vương Nhất Bác phát hiện ghế lái bị Tiêu Chiến chỉnh ra xa một chút để vừa với đôi chân dài của anh. Vương Nhất Bác âm thầm hừ lạnh. " Cùng lắm chỉ cao hơn mình ba cm, dời chi lắm vậy?" Cái chiều cao ấy à, bình thường cậu không hề để ý lắm chưa bao giờ đi so đo với ai, vì luôn biết chắc chắn có người cao hơn là chuyện đương nhiên, nhưng chả hiểu riêng với Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác lại thấy khó chịu lại thích so đo. Về vì sao cậu Vương lại biết chính xác người ta cao hơn mình ba cm thì đương nhiên thời điểm anti người ta cũng rất chân chính đi tìm hiểu đầy đủ thông tin cơ bản về Tiêu Chiến. Nói thật nếu không phải có thành kiến với Tiêu Chiến liên quan trực tiếp đến anh họ cậu, có khi Vương Nhất Bác lại thành fan, cư nhiên lại lọt vô động anti, lại trồi không ra.
---------------------
![](https://img.wattpad.com/cover/30053875-288-k49716.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Chiến Bác] Theo Đuổi Anti [Chiến Sơn Vi Vương]
FanfictionKhi mà người ta thiếu nhưng chưa tìm được nguồn cung tốt thì tự mình sản xuất là một việc bất đắc dĩ hoặc cũng có thể là một con đường mới lạ cho chính mình. Ý tôi là tìm Fanfic Chiến Sơn Vi Vương thật khó khăn với tôi và các tiểu thổ phỉ, nên muốn...