Lâm Duyệt Vi lâm vào trầm tư, rơi vào trầm mặc.
Giang Tùng Bích nhìn biểu tình của nàng, đột nhiên "Ớ" một tiếng, nghiêng đầu nói: "Chẳng lẽ cậu không nói như vậy sao?"
Lâm Duyệt Vi dùng một tay chống cằm, ý vị thâm trường mà "Ừm" một câu.
Giang Tùng Bích dùng hai tay ôm ngực: "Ừm cái gì mà ừm, chỉ cần cậu nói với mình như vậy, mình nguyện trung trinh như một, thề sống chết không từ."
Lâm Duyệt Vi tự rót cho mình một ly trà, xem thường nói: "Có ai từng nói với cậu......"
Những lời này nghe giống lời mở đầu của một bài ca.
"Cậu yêu mình, mình biết mà." Giang Tùng Bích vội ngăn nàng.
Lâm Duyệt Vi yên lặng nhìn cô: "Cậu nói nhãm tiếp đi, nhãm xong rồi chúng ta lại nói chính sự."
Nàng đột nhiên phát hiện yêu đương thật có thể thay đổi một con người, bản thân nàng như vậy, ngay cả Giang Tùng Bích cũng thế. Trước kia Giang Tùng Bích tuyệt đối không có miệng lưỡi trơn tru như hiện tại, không phải một Giang thị hở một tí là có thể nói lời âu yếm, cũng chững chạc hơn rất nhiều, khi cô ở bên bạn gái cho người ta một loại cảm giác rất đáng tin cậy.
Giang Tùng Bích uống trà sữa đến có chút trơn miệng, đứng dậy đi tới chiếc kệ đặt ở góc tường lấy một cốc trà, vừa thổi vừa rót cho Lâm Duyệt Vi một ly: "Giải khát."
Giang Tùng Bích nhấp một ngụm, nói: "Xác thật không ngon."
Lâm Duyệt Vi cười cười, nói: "Không thích thì đừng uống."
"Vẫn uống chứ." Giang Tùng Bích cũng vui vẻ.
Hai người rốt cuộc quay lại chính đề.
Giang Tùng Bích nói: "Cậu cũng biết tính tình mình lúc trước không được tốt, so với cậu lúc này có thể xem như kẻ tám lạng người nửa cân."
Lâm Duyệt Vi ngó cô: "Nói mình thì cứ nói mình, còn so tới so lui? Có khác gì xô ngã rồi còn muốn chà đạp thêm?"
Giang Tùng Bích bật cười ha ha hai tiếng, nói: "Không phải nói theo ý cậu sao, bạn gái mình không có cảm giác an toàn, hơn nữa tuổi còn nhỏ, còn đang trong giai đoạn ăn chơi mơ hồ, chỉ cần mình nói câu một cậu thích là có thể dỗ nàng vui vẻ đến lên trời."
"Vậy không tốt sao?"
"Nhưng quả thật có tác dụng phụ a."
"Hửm?"
Lâm Duyệt Vi từ chỗ Giang Tùng Bích nghe được rất nhiều chuyện mới lạ của tình yêu đôi lứa. Cô bạn nhỏ thường xuyên bởi vì đủ loại việc nhỏ mà giận chó đánh mèo với Giang Tùng Bích, tỷ như nói ở nhà bị mẹ mắng, tỷ như nói kỳ thi này có một môn không qua, hay tỷ như nói hôm nay bị dậy sớm nên thiếu ngủ, mọi lỗi sai đều đổ hết lên người Giang Tùng Bích, trách cô không chỉnh đồng hồ báo thức cho nàng, cho dù tối hôm trước chính nàng cố ý tắt đồng hồ báo thức đi.
Tóm lại tác dụng phụ quả rất nghiêm trọng, thứ nhất Giang Tùng Bích chưa từng chiều bạn gái, thứ hai chưa từng chiều cô bạn gái nào nhỏ tuổi như vậy, hoàn toàn không biết xử lý thế nào, hai người bắt đầu nảy sinh mâu thuẫn, cãi nhau xong lại hòa hảo, có đôi khi Giang Tùng Bích xin lỗi, có đôi khi cô bạn nhỏ khóc sướt mướt tới nhận sai. Cô nàng mới vừa vào đại học, lại bị quản khá nghiêm, không cho rời trường, buổi tối còn có giờ giới nghiêm, thứ bảy mới có thể về nhà, hai người trước lạ sau quen xuống một đoạn thời gian dài.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit♥BHTT♥HĐ] 《Lâm Thị Lang Cố [ Giới Giải Trí ]》- Huyền Tiên (Phần 1)
FantasyLâm Thị Lang Cố Tác giả: Huyền Tiên Editor: Esley (TrầnGia), cùng những Editor khác sẽ ghi rõ trên đầu từng chương Nội Dung: Hào môn thế gia, Hợp đồng tình yêu, Giới giải trí, Tình yêu và hôn nhân, hợp đồng hôn nhân, cưới trước yêu sau, từ diễn thà...