Chương 13: Đều không phải ngoại lệ

9.5K 830 78
                                    

Edit: Phong Nguyệt

Lục Ý bắt đầu luống cuống, bất chấp tất cả đẩy cửa ra.

Cửa không khóa.

Trên giường phồng lên một cục, ánh sáng soi vào phòng, vẽ một vệt dài trên mặt đất.

Lục Ý vội vàng bước tới, nhẹ giọng gọi: "Cố Diễn."

Cố Diễn ngủ trên giường, điều hòa mở rất thấp, miệng gió đối diện giường, anh trùm chăn, mặt trắng bệch, hai mắt khép lại, đóng lại sự thờ ơ của ban ngày.

Thậm chí có hơi yếu ớt đáng thương.

Lục Ý thấy vậy, chẳng biết sao hơi mềm lòng, dường như một góc nào đó dưới đáy lòng sụp đổ.

Cậu cúi người xuống, lay Cố Diễn: "Cố Diễn?"

Hàng mắt Cố Diễn giật giật.

Lục Ý sờ trán anh, phát hiện anh đang phát sốt.

Cố Diễn chậm rãi mở mắt, thấy Lục Ý, trên mặt cũng không có cảm xúc gì.

Lục Ý quan sát anh một lát rồi đi tìm điều khiển từ xa, tăng nhiệt độ điều hòa, sau đó xuống lầu lấy nhiệt kế, nước, thuốc và băng dán hạ sốt.

Lục Ý để chúng trên bàn: "Đo nhiệt độ xem có nghiêm trọng không, nếu nghiêm trọng thì đi bệnh viện."

Cố Diễn ngồi dậy, có lẽ vì sốt nặng, giọng anh khàn khàn: "Sao cậu lại quay về?"

Anh nhớ mình chỉ gọi điện thoại cho trợ lý, nhưng không nhớ rõ có kết nối được không.

Nghe câu hỏi này, Lục Ý cũng không thấy kỳ lạ, chỉ thầm nghĩ quả nhiên gọi nhầm số.

"Thật ngại quá để cậu thất vọng rồi." Lục Ý bình tĩnh đưa nhiệt kế cho anh, "Quý ngài chấp nhận tạm nhé. Lần sau nhớ cẩn thận, đừng gọi nhầm cho tôi nữa."

Cố Diễn không nói chuyện, nhận lấy nhiệt kế, thấp giọng cảm ơn.

Lục Ý kéo ghế ngồi bên giường, nhìn anh đo nhiệt độ.

Cổ họng Cố Diễn không thoải mái lắm, ho khan hai tiếng, lấy tay che miệng.

"Cố thiếu gia, cả gan hỏi một câu," Lục Ý nhìn anh, không kiềm được hỏi, "Những thường thức cơ bản này cậu cũng không biết, làm sao cậu sống được tới giờ vậy?"

Say xỉn không biết về phòng ngủ lại ngủ trên ghế salon một đêm, kết quả gặp lạnh phát sốt, sau đó không chịu nghỉ ngơi, không ngừng làm việc, biết bản thân không khỏe còn mở điều hòa thấp như vậy, chưa kể còn ngủ dưới đầu gió.

Người này chê mạng mình dài sao? Hay cảm thấy thân thể mình quá tốt?

Đầu Cố Diễn đau như búa bổ, nhắm mắt lại dựa đầu giường: "Cát nhân tự có thiên tướng*..."

*Cát nhân tự có thiên tướng: Người tốt sẽ được trời phù hộ.

Cát nhân tự có thiên tướng?

Có bệnh không, có chết không đều xem ý trời? Xem ông trời có quan tâm không à?

Lục Ý tức cười, hít sâu mấy cái mới có thể miễn cưỡng hồi phục tâm tình.

[2019] Bạch nguyệt quang đột nhiên muốn cùng tôi kết hôn- TNGGNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ