'Anh thì hay rồi đấy, bây giờ Tại Dân không chịu gặp mặt tôi đây rồi này.'
'Cái này là do cậu về đột xuất không báo trước, thậm chí còn lén nghe chuyện của người khác. Thế mà cậu bảo là lỗi của tôi à?'
Lý Thái Dung trên đầu là mũ bảo hiểm không biết tìm được ở đâu ra, tay phải là cái chổi chà, tay trái chống nạnh lên tiếng phản pháo. Nhưng vừa trốn từ sau ghế đứng lên để cãi nhau xong đã bị một cái dép tống ngay vào mặt và kẻ gây ra không ai khác chính là Lý Đế Nỗ.
'Này, bây giờ không phải là lúc để hai người đánh nhau đâu..'
Lý Vĩnh Khâm day day hai bên trán, mới sáng sớm ra mà đã xảy ra chuyện khó xử giữa hai người này, thậm chí là còn liên quan cực mạnh tới em trai cậu. Vậy mà hai kẻ này không những không đi giải quyết mà còn ở đây đổ lỗi cho nhau là như thế nào?
Chuyện nghiêm trọng tới mức nào, Lý Vĩnh Khâm đương nhiên biết rõ. Nhìn qua trận chiến trước mắt là cũng đủ để hình dung rồi, hơn nữa lúc cậu đi làm về, La Tại Dân nhất quyết không chịu mở cửa, có van nài thế nào cũng không buông lấy một lời. Ban đầu cậu thấy khó hiểu lắm, tới khi nhìn thấy bộ mặt lấm la lấm lút tựa như vừa đi ăn trộm về của Lý Đế Nỗ cùng với Lý Thái Dung thì mới vỡ lẽ ra.
Cảnh tượng máu me giữa hai người lớn xác này dường như đang có chiều hướng gia tăng bạo lực hơn nữa, Lý Vĩnh Khâm cuối cùng vẫn là không thể đứng yên, xách tai hai cái tên lắm chuyện kia rồi thả xuống ghế sofa đối diện.
'Có nhất thiết phải như thế này không hả?'
Vừa nãy còn đang dã chiến hăng say, nay cả Lý Đế Nỗ lẫn Lý Thái Dung đều đồng thanh hét lên. 'Có!'
'Vậy em trai tôi cứ thế mà bỏ vậy sao?'
Lý Đế Nỗ bực dọc thở ra một hơi nhưng rồi nghĩ tới khuôn mặt rầu rầu của cậu nhóc, trong lòng liền không nhịn được đau lòng. 'Tôi sẽ chịu trách nhiệm với em ấy.'
'Cái gì cơ?' Lý Vĩnh Khâm trừng mắt, chịu trách nhiệm?
'Tôi sẽ cùng với em ấy trải qua một mối quan hệ như em ấy muốn.'
'Này..' Chưa kịp nói hết câu, Lý Vĩnh Khâm đã bị Thái Dung cướp lời.
'Tôi không đồng ý đâu nhé, ai biết liệu rồi cậu có thương yêu Tại Dân của chúng tôi không. Cậu mà làm nó tổn thuơng thì như thế nào, tới lúc đó ai sẽ đủ tư cách để an ủi nó đây.'
Lời ở đây cũng là mang theo hai ý, rõ ràng Lý Thái Dung cũng biết bây giờ người duy nhất có thể làm nguôi cơn giận của La Tại Dân cũng chỉ mình Lý Đế Nỗ, anh trai cậu nhóc có khi còn chưa làm được chứ chẳng đùa.
Nhưng nếu Lý Đế Nỗ cũng giống cậu thì sao, rồi kết quả sẽ chính là làm tổn thương người khác trong khi bản thân dù nhận ra nhưng chẳng thể bù đắp nổi.
Lý Đế Nỗ không đáp vội, hắn nhìn Lý Thái Dung bằng ánh mắt hờ hững nhưng chòng chọc vào đúng tâm của cậu. 'Nói cho tôi biết định nghĩa về yêu của anh là gì.'
'Hả?'
Lý Thái Dung chớp mắt lộ ra tia bối rối khó hiểu, cậu cắn môi. 'Thì chẳng phải là hai người yêu nhau rồi đến với nhau thì gọi là yêu sao?'
![](https://img.wattpad.com/cover/212110035-288-k507552.jpg)