Lên xe, Lisa đã muốn khóc đến lợi hại, Chaeyoung yên lặng giúp cô thắt dây an toàn, sau đó rút khăn tay lau nước mắt cho cô:"Chị Chaeyoung...". Lisa chớp chớp đôi mắt, nước mắt lại chảy xuống.
"Uhm?". Chaeyoung hôn lên gương mặt lạnh lẽo của Lisa.
"Em yêu chị". Lisa nói, nghĩ khí bất lực làm lòng Chaeyoung đau nhói.
"Chị biết". Chaeyoung không nói lại chị yêu em, bởi vì khẳng định Lisa biết nàng yêu cô, hiện giờ việc nàng nên làm chính là cho Lisa một chỗ dựa vững chắc:
"Không có việc gì, đừng khóc, thời gian có thể đánh bại hết thảy".
"Mặc kệ chuyện gì, mẹ mãi mãi là mẹ của em, quan hệ huyết thống là không thay đổi được, với cả, dì vẫn rất thương em". Chaeyoung xoa đầu Lisa, mỉm cười an ủi cô.
"Uhm". Lisa gật gật đầu.
"Lại đây đừng khóc". Chaeyoung hôn môi Lisa, hy vọng cô đừng khóc nữa.
"Uhm". Lisa tiếp tục gật đầu.
"Tụi mình về nhà được không".
"Được".
Lisa cứ trả lời một chữ làm Chaeyoung có chút lo lắng, bình thường Lisa nói khá nhiều, bây giờ trạng thái này không phải tốt lắm. Chaeyoung nghĩ đến đây, mày nhanh nhíu lại.
"Em không sao, chỉ là còn chưa tươi tỉnh lại". Nhìn thấy Chaeyoung nhíu mày, Lisa cũng mở miệng an ủi vài câu. Có Chaeyoung bên cạnh, cô rất nhanh sẽ hồi phục thôi.
Thân thể Lisa còn chưa có khoẻ hoàn toàn, lại giằng co cho tới trưa, khóc thật sự mệt, nên giờ đang ngủ trên xe, còn ngủ rất say, Chaeyoung vốn không muốn đánh thức cô, đành phải lấy ra cái khăn sau xe nhẹ nhàng đắp lên cho Lisa, nàng cũng ở trong xe lẳng lặng cùng Lisa ngủ say.
Lúc Lisa tỉnh lại, bầu trời đã sắp tối đen, xoay xoay cổ, nhìn thấy chị Chaeyoung đang ngủ ngồi bên cạnh mình, nhưng cũng không an ổn, mày nhíu rất chặt.
"Chị Chaeyoung, chị Chaeyoung....". Lisa nhỏ giọng kêu Chaeyoung.
"Uhm?". Chaeyoung tỉnh lại, mở to mắt, nhìn thấy vẻ mặt tươi cười đối diện.
Thật kỳ quái, giữa trưa thì khóc đến chết đi sống lại, ngủ một giấc là tốt rồi sao?!
"Dậy, mau dậy thôi, em đói quá...". Vừa tình dậy, Lisa liền bắt đầu thấy bụng mình sôi sục.
"Được được, chị làm cho em". Chaeyoung đứng lên, phát hiện mình ngủ nảy giờ làm xương sống và thắt lưng đều đau.
"Chị làm đó hả?". Lisa hoài nghi nhìn Chaeyoung, chị Chaeyoung lúc nào biết nấu cơm?!
"Uh, không phải em không cho chị ăn ở ngoài sao, em thì nằm viện, nếu chị không làm chẳng lẽ muốn đói chết sao". Chaeyoung bất đắc dĩ ra khỏi xe, thuận tiện kéo Lisa ra.
"Chị làm món gì?". Lisa hứng thú hỏi.
"...rau xào". Chaeyoung nghĩ nghĩ, nói ra. Đây là món bình thường nàng ăn nhiều nhất.
"Còn gì nữa".
"Miến, cháo".
"Uhm, sau đó...".
BẠN ĐANG ĐỌC
Cảnh Sát Nhân Dân Có Người Yêu Rồi (COVER) [CHAELICE]
RomansEDITOR: BLACKOBS Nếu đã đọc 1 trong những truyện edit của tuii thì hãy ghé wall tui để đọc những truyện cover còn lại để ủng hộ tuii nha 🤍 97 Chương Lần đầu tiên Chaeyoung nhìn thấy Lisa là khi Lisa đang té từ cầu thang xuống. Thật ra đây là lần đầ...