Chương 1

1.2K 65 3
                                    

Tôi tên Thiên Yết, là đứa con cả của nhà tôi, là cháu thứ ba của ông bà tôi, là chắt thứ tư của cụ tôi và là chít thứ năm của kỵ tôi

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Tôi tên Thiên Yết, là đứa con cả của nhà tôi, là cháu thứ ba của ông bà tôi, là chắt thứ tư của cụ tôi và là chít thứ năm của kỵ tôi. Mối quan hệ trên đúng là rất lằng nhằng và khó giải thích, nhưng câu chuyện tôi sắp kể cho các bạn đây lại vô cùng liên quan tới nó...

Anh ấy- Kim Ngưu, phải, chính tên đó đấy, là ông anh có họ hàng xa với tôi. Tuy cùng kỵ, nhưng từ đời cụ, ông bà và bố mẹ lại khác nhau hoàn toàn. Cụ của tên đáng ghét đó là anh cả của cụ tôi, vì thế mà truyền từ đời này sang đời khác tên đó vẫn được làm anh

Anh hơn tôi bốn tuổi. Không những là quan hệ họ hàng xa mà nhà tôi với nhà anh còn cùng chung một xóm. Chưa dừng lại ở đó, tôi còn được trời ban cho cái phúc nhà hai đứa chung vách, hai phòng riêng chung tầng nữa. Thế là, có ngó ra ngoài hóng gió hay bước chân ra cửa tôi đều "được" thấy cái bản mặt tưng tửng nhây nhây đáng ghét của ổng.

~~~~~~~~~~

Mỗi lần đến nhà tôi chơi, ông bà tôi lại được có cơ hội chỉ trích tôi, khen lấy khen để anh họ. Nào thì đẹp giai, học giỏi, thông minh, tài năng,... ừ thì tôi cũng công nhận điều ấy, nhưng việc đem tôi ra so sánh thật không công bằng chút nào. Nhiều lần như thế, ông bà đã làm tôi không muốn anh đến nhà chơi. Nhưng không phải vì thế mà khiến tôi ghét anh, tại anh cũng biết nên chỉ cười cười rồi kéo tôi biến lên phòng.

- Nhóc con lại giận ông bà đó hả?

Anh bắt đầu trêu tôi bằng chất giọng tự kiêu, trông mặt tỏ ra rõ là khoái chí.

- Xì... kệ người ta.

Tôi bực tức trả lời. Thông thường, nếu người trước mặt tôi mà là mấy thằng bạn thân trời đánh, tôi sẽ không khoan nhượng mà cục súc múc cho chúng nó một trận ba má chúng nó không nhận ra. Nhưng vì đây là ông anh họ tôi, thân lúc nào cũng như cây sào, có xông lên đánh thì tay với cũng chẳng tới vì thế mà tôi chỉ xù lông, phồng má, lườm nguýt cái con người đang đứng tựa vào cửa tỏ ra tự kiêu tự đại kia.

- Gớm, bà cụ non hôm nay xấu tính quá cơ, không phải vì giữ lời hứa anh không thèm đến đâu.

Nói rồi anh cười nham nhở, nhéo má tôi một cái rõ đau và ném cho tôi túi bánh sữa. À quên chưa nói, bánh sữa là thứ tôi cực kì thích ăn. Lần nào cá cược với anh, tôi cũng bất chấp tất cả để thắng và cao su ăn vạ nằng nặc bắt anh mang tới. Cao su này không phải như mấy đứa trễ giờ đâu, mà là nhớ lâu đòi dai ấy. Tên đáng ghét này cực kỳ lỳ đòn, hắn lần nào cũng nhây để trốn "thuế" nên thành ra tôi phải dùng tới vũ lực với tuyệt chiêu ỷ thiên chổi chạy khắp "giang sơn" để bắt hắn.

[FULL] [Kim Ngưu nam- Thiên Yết nữ] Trêu Tôi Vui Lắm Sao?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ