Phiên ngoại 4 (Hoàn)

1.4K 74 7
                                    

Phiên ngoại 4

Edit: Huyên

WARING: Phiên ngoại về Hi Trừng, đảng Hi Dao chú ý!!!!!!!

※ Thiết lập ban đầu của tôi viết về quá trình Hi Trừng quen biết nhau - nguyên nhân cữu cữu đỏ mặt.

※ Tôi cũng đã nói bởi vì cân nhắc cho đảng Hi Dao nên trong chính văn cũng không nói rõ ra.

________

"Meo ~" Giang Trừng thoải mái nằm phơi nắng trong sân, chân trước thỉnh thoảng động hai lần, có lúc lại xoay người để một bên khác cũng cảm nhận được ánh mặt trời.

Lúc Lam Hi Thần đi vào nhìn thấy chính là khung cảnh như vầy, một con mèo con đáng yêu lăn lộn làm nũng trên mặt đất, tựa như là muốn lăn vào trong lòng của y, vô cùng dễ thương, bước chân không kiềm được mà bước đến gần hắn.

Giang Trừng cảm thấy một bóng đen che lại ngăn cản hắn phơi nắng, tức giận mở hai mắt ra căm tức nhìn người kia, nhưng lúc nhìn thấy nét mặy tươi cười dịu dàng như tiên nhân của người nọ thì cơn giận lập tức bay mất.

Lam Hi Thần cúi người ngồi xuống muốn ôm hắn lên, Giang Yếm Ly vừa lúc từ trong phòng đi ra, giật mình kêu lên vội vàng ngăn lại.

"Hửm? Giang cô nương làm sao vậy?" Lam Hi Thần ôm Giang Trừng đứng dậy vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.

Nét mặt Giang Yếm Ly cổ quái rồi lại lắc đầu, "Không có việc gì...... Chỉ là bình thường A Trừng không cho người ngoài chạm vào."

Lam Hi Thần cười nói, "Có thể là Giang công tử không coi ta là người ngoài."
Giang Yếm Ly bình tĩnh nhìn Giang Trừng vài lần, cười nói, "Có lẽ là như vậy."

"......" Giang Trừng quay đầu né tránh ánh mắt tìm tòi của a tỷ.

Lúc Lam Hi Thần ôm hắn đến gần chính đường, Giang Phong Miên cũng lấy làm kinh hãi, nhưng cũng không nói gì nhiều, chỉ là sau khi bàn xong việc thì nói thêm một câu, "Nếu Lang Vương thích A Trừng, có thể mang về nhà ngươi mấy ngày."

Lam Hi Thần kinh hỉ nói, "Thật sao?" Nói xong phát giác mình phản ứng hơi quá, lại nói, "Chỉ là, không biết ý của Giang công tử như thế nào, có nguyện ý hay không......"

Giang Trừng ngạo kiều nhìn phụ thân nhà mình, vẻ mặt không nguyện ý, nhưng trong mắt nhỏ lại chờ mong không thể gạt được, Giang Phong Miên nhẹ nhàng nói, "Tất nhiên là A Trừng nguyện ý rồi, nếu không thì không ở trong ngực ngươi lâu như vậy mà không chịu đi xuống chứ."

huyen0512.blogspot.com

Lam Hi Thần khẽ vuốt lưng hắn, nói: "Đã như vậy, thì A Trừng chúng ta cùng về nhà nào!"

Ánh mắt Giang Trừng sáng lên, câu nói này của Lam Hi Thần tựa như lông vũ quét qua lòng hắn vậy, có hơi ngứa.

Trên đường đến Tuyết Sơn rất lạnh, Giang Trừng nằm trong ngực y run bần bậc, co lại thành một nắm nhỏ. Lam Hi Thần đã quen rồi, không cảm thấy gì, thấy trong ngực hồi lâu không có động tĩnh gì mới phản ứng được nhất định là hắn lạnh quá rồi. Lam Hi Thần cuống quít cởi áo ngoài bao hắn lại bên trong, cảm giác hơi tốt một chút Giang Trừng hơi mở mắt nhìn y, "Meo meo ~"

【Ma Đạo Tổ Sư | Vong Tiện】Duyên Tâm An (Edit hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ