Chương 40 PN3

107 6 0
                                    

Dù đã trải qua nửa đời người nhưng thế nào lão Chu cũng không nghĩ mình sẽ trở thành một đại tài chủ.

Khi còn nhỏ gặp trận đại hồng thuỷ sông Hoàng Hà, mọi người trong nhà đều chết hết, lão đã từng phải đi xin cơm, từng làm hòa thượng, việc trộm cắp cũng khó có thể không làm, vất vả lắm mới gặp được sư phụ dạy lão võ công, nhưng ai ngờ sư phụ kia lại chính là giáo chủ ma giáo.

Đáng thương thay cho lão, cả đời không làm chuyện gì quá xấu xa, vậy mà vẫn bị bạch đạo võ lâm ngày ngày truy sát.

Ai ~~~

Bất quá, trong số mười sáu ma tướng, lão Chu - người không có tên tuổi nhất, khờ nhất, cũng lại là người may mắn nhất.

Từ khi mọi người tới đảo Nam Hải, đi theo Sở lão bản Sở Liễu, buôn bán càng ngày càng phát đạt, Chu lão thập trở thành nhị chưởng quỹ của hiệu buôn Sở Sở. Võ công sớm đã kém đi, cái bụng thì ngày càng phệ ra, càng ngày càng cảm thấy cuộc đời nhàn hạ, liên tiếp cưới ba cô nương, trong năm năm sinh hạ được tám hài tử.

Lúc này, từ tận đáy lòng Chu lão thập mới chính thức cảm thấy bội phục Sở đương gia Sở Lam.

Dĩ nhiên để có thể cảm thấy bội phục như thế thì là cả một câu chuyện dài...

Vốn lúc đầu chỉ cảm thấy họ Sở kia không giống với đám người bạch đạo, dáng dấp anh tuấn, võ công cao cường, tính khí ngang tàng, khi hắn chịu ra mặt cứu toàn bộ Hạo Thiên giáo, giáo chủ lúc lâm chung cũng đã đem giáo phái giao cho hắn, ngẫm lại, để Sở Lam đảm nhận chức vụ đương gia đối với Chu lão thập cũng không có gì bất hảo.

Thế nhưng ngoài dự kiến, mọi người còn quý mến Tiểu Liễu, cha của Tiểu Bảo hơn. Chẳng ai ngờ một người nhỏ gầy, thật thà, nói chuyện thì nhỏ nhẹ, dùng hai ngón tay cũng có thể bóp chết như Tiểu Liễu lại có năng lực buôn bán giỏi đến thế. Cũng không thấy y có gì khôn khéo hay tính toán mưu mô hơn người, vậy mà chuyện gì vào tay y cũng được giải quyết êm đẹp.

Chu lão thập cầm lấy ấm trà của cửa hàng, "ừng ực" uống một ngụm, nhìn về phía Sở lão bản đang kiểm tra sổ sách bên cạnh.

Hơn ba mươi rồi, chẳng mấy chốc mà bốn mươi đi?

So với mình có cái bụng to tướng thế này, người kia gầy bé đến dọa người, gió lớn một chút là có thể thổi ngã.

Tuy nói tất cả mọi người đều yêu quý y, nhưng thế nào cũng không thể tính y là xinh đẹp. Những người xinh đẹp lão thấy được khá nhiều, không tính đến Sở Lam hay lão lục (Thân lão yêu), ngay cả so với mấy nhân vật hơi hơi tuấn tú, Sở lão bản cũng có phần thua kém.

Huống chi bây giờ cũng đã có tuổi, cười rộ lên khóe mắt sẽ lộ ra nếp nhăn, có miễn cưỡng bảo là đây là một nam nhân trung niên thanh tú cũng không được.

Hơn nữa, thân thể cũng không thực sự hảo.

"Ừng ực", Chu lão thập lại nhấp nước, lão là người hiểu rõ gia sự của hai người Sở Lam Sở Liễu nhất.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Sep 28, 2023 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

SỞ SỞNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ