Khi đám người Dụ Ninh tìm thấy vị Dị Năng giả kia thì anh ta đã chết rồi, chỉ còn một đống xương vỡ nát nằm giữa đường.
Thế nhưng, chưa đến một phút sau, đống xương đó đã bị một loại thực vật không biết tên nuốt vào bụng.
Huy thiếu đờ mắt nhìn một màn này, cái miệng bình thường không ngừng nghỉ nay cũng khép thật chặt.
Trước mặt bọn họ là một cây cổ thụ to vĩ đại, bộ rễ thô dài vẫn ẩn hiện trên mặt đất trong phạm vi năm mươi mét xung quanh, độ cao không thể ước lượng bởi đã bị lá cây che khuất, thế nhưng, chỉ cần nhìn chiều dài và độ rộng của thân, họ cũng đã có thể xác định đây chính là cái cây tiến hóa mạnh nhất trong khu rừng này.
"Cái này cũng quá khuếch đại đi, một cái cây phải có tuổi thọ hàng trăm vạn năm chắc mới được như thế này." Một người trong đội ngửa đầu, vừa kinh sợ, vừa cảm thán nói.
"Thiếu gia!"
Triệu Vĩ phát hiện người đứng bên mình đã tiến vào phạm vi vùng rễ, kinh hãi hô to.
Dụ Ninh vẫn một mực mà quan sát cái cây trước mắt, không hề chú ý đến Cố Tỉ Vực, thấy anh ta chạy vào khu vực rễ cây cũng bị giật mình, đoán rằng có phải anh đã phát hiện ra điều gì hay không.
"Anh trai, anh phải cẩn thận."
Cố Tỉ Vực ngoái lại gật đầu một cái.
Anh bước đi vô cùng nhàn nhã, nhưng cũng rất nhanh, một lúc sau là đã đứng tại chỗ vị Dị Năng giả kia vừa biến mất.
Cũng chỉ trong nháy mắt, khi Cố Tỉ Vực vừa bước đến khu vực nằm trong bán kính hai mươi mét quanh gốc cây, đại thụ đang yên tĩnh bỗng bắt đầu chuyển động, trong rừng không có gió, thế nhưng cây kia lại rào rạt tiếng lá.
Những chiếc lá rơi xuống từ trên cây như thể có mắt, chúng đồng thời bay hướng về phía Cố Tỉ Vực.
Cố Tỉ Vực di chuyển, không để cho chúng có cơ hội chạm vào người mình.
Lá cây rơi trên mặt đất lập tức biến thành chất lỏng sền sệt có tính ăn mòn, mặt đất và rễ cây đã chịu không ít thương tổn.
Dụ Ninh có chút nghi hoặc, nếu đây là phương thức công kích của đại thụ, vậy thì tại sao xung quanh xác vị Dị Năng giả vừa rồi lại không có bất cứ dấu vết bị ăn mòn nào?
Đang nghĩ, cô liền phát hiện, những phần đất và rễ bị phá hoại kia, sau vài giây đã khôi phục nguyên trạng, như thể chưa có bất cứ sự ăn mòn nào từng phát sinh.
Cũng có người chú ý đến điều này:"Chẳng lẽ lá cây chạm vào cũng không có chuyện gì?"
Dụ Ninh lại có một suy đoán khác, cô lập tức ném một á bùa tấn công vào rễ cây.
Quả cầu lôi điện nổ trên phần rễ khiến nó tứ phân ngũ liệt (1), mà vài giây sau, rễ cây lại khôi phục nguyên dạng.
1. Tứ phân ngũ liệt: tương đươcng câu chia năm xẻ bảy của mình á
Tất cả mọi người hít vào một hơi:" Thân thể bất tử?"

BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit]Công lược nam chủ bệnh xà tinh
Romantizm🍍Hán Việt: Công lược xà tinh bệnh nam chủ 🍍Tác giả: Đường Miên 🍍Tình trạng: Hoàn thành 🍍Edit by Inulovekagome 🍍Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , Hiện đại , Tương lai , HE , Tình cảm , Xuyên nhanh 🍍Văn án: Dụ Ninh chính là ma tu đại n...