Q2.Chương 11 - 15

1.1K 81 1
                                    

Q2.Chương 11: Trách nhiệm đổ lên người

Nghê Nhiên đi rồi, Phương Viên cuối cùng cũng có thể đi ngủ, đầu vừa chạm vào gối, cả người liền hoàn toàn mất đi tri giác, mãi đến sáng hôm sau chuông báo thức vang lên, cô mới từ trong mơ trở về hiện thực. Còn sớm, Hàn Nhạc Nhạc vẫn chưa thức dậy, nghe tiếng chuông của Phương Viên cũng chỉ trở mình, cô vội tắt chuông, nhẹ nhàng xuống giường thay quần áo. Hôm nay cô và Đới Húc còn phải tới các trường trung học, tối hôm qua bọn họ đã hẹn trước, hôm nay sẽ xuất phát sớm hơn.

Kế tiếp là những ngày điều tra buồn tẻ, hết chiều ngày thứ ba, tổ phá án của họ đã đi hết các trường cao trung trong thành phố A một lần, cho dù là học sinh hay giáo viên đều không có đối tượng phù hợp, vì thế, bọn họ dời mục tiêu tới các trường cao đẳng đại học, chỉ cần là sinh viên nằm trong độ tuổi đó, bọn họ đều không bỏ qua.

Tuy nói số lượng các trường đại học và cao đẳng ở thành phố A không nhiều, nhưng vì hệ thống quản lý của các trường rời rạc, không gian hoạt động của sinh viên càng lớn, việc học tập không cần nghiêm khắc như thời cấp 3, giảng viên lên lớp cũng rất ít khi kiểm tra sỉ số, cho nên, độ khó của công việc điều tra tăng lên không ít, cũng chậm trễ không ít thời gian. Mãi tới chiều hôm sau, bọn họ rốt cuộc mới có chút thu hoạch, ở học viện ngoại ngữ thuộc một trường đại học tổng hợp ở thành phố A, có người nhận ra chân dung phác họa người chết Đới Húc cầm tới là sinh viên năm tư gần tốt nghiệp của khoa họ, tên Trương Ức Dao.

Có điều, người cung cấp manh mối về nữ sinh Trương Ức Dao này lại không thân với cô ấy, chẳng qua trước đó từng gặp mặt vài lần, thời điểm nhìn bức chân dung cảm thấy có chút quen mắt, cho nên thuận miệng nhắc tới, còn lại không thể giúp được gì. Muốn xác định Trương Ức Dao có phải người cần tìm hay không, bọn họ còn phải xác nhận với giảng viên và phụ đạo viên của khoa.

Kỳ thật cho dù sinh viên này không nói, cảnh sát tuyệt đối cũng không thể dựa vào lời nói của một người mà xác định sự thật người chết. Vụ án quan trọng, cho dù thế nào cũng cần phải lặp lại mới đủ xác nhận thông tin là chính xác, không có sai lầm.

Đới Húc và Phương Viên nhận được tin tức, không nói hai lời mà lập tức tới khu dạy học của học viện ngoại ngữ, đi tìm lãnh đạo hành chính, từ đó có được cách liên lạc với giảng viên của Trương Ức Dao, mời chị ấy tới hỗ trợ xác định xem người trong bức chân dung có phải sinh viên của học viện bọn họ không.

Giảng viên vừa thấy người trên bức hình, nhíu mày, lộ vẻ căng thẳng: "Anh chị tìm em ấy có chuyện gì? Xảy ra vấn đề gì sao? Có thể nói tôi biết một chút được không?"

"Ý cô là, người trên bức chân dung này rất giống sinh viên Trương Ức Dao?" Đới Húc hỏi.

Giảng viên kia càng thêm do dự, gật đầu: "Đúng vậy, tôi cảm thấy chính là em ấy, có điều hiện tại em ấy đang đi thực tập, không ở trường học, tôi có cách liên lạc với nhà em ấy, nếu em ấy gây ra chuyện gì, tôi có thể giúp anh chị liên lạc với người nhà, để xem có thể giải quyết vấn đề thỏa đáng không."

"Là thế này, gần đây chúng tôi nhận được vụ án, có một cô gái bị giết hại, thi thể được tìm thấy ở ngoại thành, đây là chân dung chúng tôi căn cứ vào gương mặt của nạn nhân mà vẻ lại, dùng để điều tra thân phận người chết, thời điểm tới trường đại học, có sinh viên nhận ra nạn nhân có thể là Trương Ức Dao của học viện ngoại ngữ, cho nên chúng tôi mới tới tìm các cô hỗ trợ xác nhận xem có phải cô ấy hay không." Đới Húc vừa nghe giảng viên kia thừa nhận người trong bức chân dung là Trương Ức Dao, liền đem tình hình kể lại cụ thể, "Cô ấy ở trọ trong ký túc xá sao? Đều cùng bạn trong phòng đi thực tập?"

Truy kích hung án - Mạc Y LaiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ