“Cẩn thận một chút, một chút xíu!” Hầu Mậu Phong cẩn thận dặn dò.
Quá trình cắt đá này cũng vô cùng quan trọng, nếu không một khối đá có phẩm chất tốt cũng đều có thể bị phá hư mất.
Thợ cắt gật đầu một cái, là một người lão luyện, giờ phút này cũng không nhịn được có chút khẩn trương.
Đương nhiên, khẩn trương là bởi vì quá kích động, trên tay anh ta nếu là cắt ra phỉ thúy cao cấp, sau đó giá trị con người của anh ta cũng lớn hơn rất nhiều!
Mọi người thấy mở ra là một màu xanh lục, không khỏi thảo luận sôi nổi.
“Đây là phẩm chất của loại thủy tinh lão Khanh, màu sắc cũng vô cùng khá!”
“Dĩ nhiên, phỉ thúy vốn là lấy màu xanh lục làm đầu, đây lại là bình quả lục, giá cả chắc chắn sẽ đứng sau Đế Vương Lục!”
“Nếu như chờ lát nữa mở ra, bên trong màu sắc tốt hơn, có thể ra Đế Vương Lục, cho dù một khối nhỏ, đó cũng là chậc chậc…”
“Một khối nhỏ? Đùa ư! Đẳng cấp Đế Vương Lục là dựa theo cân nặng để tính tiền, lần trước tôi đến phòng đấu giá, nhìn thấy một cái nhẫn thôi đều đã hơn hai chục triệu rồi! Thành H đã mấy năm không có mở ra được đẳng cấp Đế Vương Lục rồi!”T
……………
Phẩm chất của phỉ thúy là nhìn dựa vào “Loại”, “Sắc”, “Nước”.
“Loại” là phẩm chất phỉ thúy cùng kết cấu, phẩm chất càng tỉ mỉ, chất ngọc lại càng óng ánh trong suốt. VÍ dụ như trên thị trường thường xuyên nhắc tới danh từ, loại thủy tinh, loại băng, loại nếp, các loại đậu, trong đó lấy loại thủy tinh vì đó là loại cao cấp nhất. Trừ cái đó ra còn phân thành loại cũ và loại mới, loại lâu năm giá trị cao hơn loại mới.
“Nước” là chỉ độ trong suốt của phỉ thúy, mặc dù bình thường đối với phỉ thúy loại được mà nói, độ trong suốt tương đối khá cao, nhưng có lúc độ trong suốt của phỉ thúy còn bị tạp chất bên trong phỉ thúy quyết định, bên trong phỉ thúy có sạch sẽ hay không sẽ ảnh hưởng đến độ trong suốt, độ trong suốt càng cao giá trị càng cao, tỷ như loại thủy tinh, chính là phỉ thúy có độ trong suốt cao nhất.
“Sắc” chính là chỉ màu sắc, phỉ thúy có đủ loại màu sắc, có lúc sai một phần, thì giá trị đã kém gấp mười lần. Phỉ thúy lấy màu xanh lục làm đầu, mà bên trong màu xanh lục, lại phân thành ngọc lục bảo, bình quả lục, hoàng dương lục, các loại thúy lục, trong đó, ngọc lục bảo tự xưng là Đế Vương Lục, có giá trị cao nhất.
Cũng khó trách mọi người thấy màu sắc liền hưng phấn như thế.
Rất nhanh, thợ cắt bên phường tập trung bắt đầu cắt đá…
Thợ cắt dọc theo viền một chút xíu lướt qua bề mặt, ánh mắt của mọi người đều không nỡ chớp một cái nào, sợ mình bỏ lỡ hình ảnh kích động lòng người.
“Nước!” Thợ cắt mở miệng.
Bên cạnh trợ lý vội vàng dùng nước cọ rửa dao cắt, chỗ mới vừa cắt xong, rốt cuộc cũng lộ ra một chút xíu ở trước mặt mọi người…
Nhìn thấy chỗ vết cắt hiện ra, trong lòng mọi người không khỏi có chút tiếc nuối.
Quả nhiên, Đế Vương Lục không phải là có thể xuất hiện dễ dàng như vậy mà.
Thợ cắt cẩn thận từng li từng tí ở trên khối đá to này lau hết mấy chỗ trên lớp vỏ.
Kết quả, càng lau mọi người càng kích động.
Mặc dù không có cho ra Đế Vương Lục, nhưng toàn bộ khối đá đều là màu xanh lục…
Cái này chứng minh cái gì?
Cái này chứng minh bên trong rất có thể là đầy một tảng lớn tất cả đều là phỉ thúy a!
“Mặc dù không phải là Đế Vương Lục, nhưng là rất khó có được, dù sao Đế Vương Lục cũng không phải là có thể mở ra như vậy được!”
“Cũng không phải sao! Một tảng đá lớn như vậy, nếu như tất cả đều là ngọc, thì trị giá bao nhiêu tiền?”
“Thật không hổ là phường tập trung, thật lợi hại!”
………
Ánh mắt của mọi người đều nhìn thẳng.
Giờ phút này, Tiết Lệ nhìn Diệp Oản Oản, âm thầm cắn răng nghiến lợi, trong lòng hiện lên từng cơn tức giận, nếu như không phải là do người phụ nữ này cản trở, vậy thì khối đá này liền phải là của bọn họ mới đúng!
“Diệp tiểu thư hiện tại vẫn hài lòng về quyết định của mình sao? Tổng giám Tần nghiên cứu lâu như vậy để chọn vật liệu, bây giờ lại nhường cơ hội này cho người khác, haizz…!”
Ba người chuyên gia của Tư gia không ngừng tiếc nuối lắc đầu: “Ôi, quá đáng tiếc, đoán chừng giá trị khối vật liệu này ít nhất gấp mười lần, mà nhìn tình huống bây giờ, toàn bộ khối đá, tất cả đều phát ra màu lục, giá cả tăng gấp trăm lần cũng không phải là không có khả năng…”
“Ha ha ha, Diệp tiểu thư, thật là phải cảm ơn cô rồi!” Nghe tiếng thán phục chung quanh, Hoàng Thế Hâm hướng về phía Diệp Oản Oản cười to nói.
Vẻ mặt của Diệp Oản Oản thản nhiên khẽ cười một tiếng: “Cẩn thận mở ra bên trong chẳng có cái gì cả nha!”