17. The Pain

3.7K 272 17
                                    

Chuyện ngày hôm đó người tự xưng là mẹ kia đến tìm cậu, Vương Nhất Bác không nói cho Tiêu Chiến biết.

Cho dù như thế nào đi nữa, quá khứ cũng chỉ là quá khứ, chẳng ai còn đắm chìm nó mãi trong hiện tại. Cảm xúc của cậu chỉ mất khống chế trong vài tiếng ngắn ngủi, sau khi nhìn thấy Tiêu Chiến thì tất cả đều biến mất rồi.

Thì đó, có gì quan trọng đâu.

Là "mẹ" hay là ai đi chăng nữa.

Thế giới của cậu là Tiêu Chiến cơ mà.

Sau lần gặp mặt bất ngờ đó, gần một tháng sau Vương Nhất Bác không còn thấy người phụ nữ kia lần nào nữa.

"Bé cưng, thức dậy thôi nào, sắp muộn học rồi!"

Cánh tay trắng nõn thò ra khỏi chăn, xòe năm ngón tay.

"5 phút nữa~"

Tiêu Chiến không chút dao động với ngữ khí mềm nhũn đáng yêu này, kéo tấm chăn ra, bế thốc bé tằm cưng đang cuộn tròn vào trong ngực, ôm vào phòng tắm.

Vương Nhất Bác mông lung mở mắt, môi bĩu ra, mấy sợi tóc ngốc nghếch chổng ngược lên, thần thái buồn bực thấy rõ. Tuy bạn nhỏ không đến mức gắt ngủ nhưng phải thức dậy sớm mỗi sáng quả thực là một cực hình sau kì nghỉ hè dài đằng đẵng mặt trời chiếu đến mông mới dậy.

Nhóc con cọ cọ mái tóc mềm mại vào bên gáy Tiêu Chiến, giọng nói lúc sáng sớm mềm nhũn ngọt ngào như một miếng kẹo bông gòn.

"Ca, chào buổi sáng~"

Tiêu Chiến hơi nghiêng đầu ghé vào tai cậu, hôn lên vành tai trắng nõn một cái.

"Bé cưng, chào buổi sáng~"

***

Sáng nào cũng vậy, bạn nhỏ được người lớn hơn ôm đi đánh răng rửa mặt, đồng phục trắng tinh đã giặt sạch ủi phẳng đặt bên mép giường, mái tóc vênh vênh chổng ngược cũng được anh tỉ mỉ chải vuốt gọn gàng.

Bạn nhỏ ngồi trên bàn ăn, hai tay ôm cốc sữa bò uống từng ngụm. Đến lúc uống xong thì theo thói quen thè lưỡi liếm một vòng quanh môi, lau đi vệt sữa trắng bám lại hai bên mép.

Vừa ngẩng đầu lên đã thấy Tiêu Chiến vốn đang ngồi bên kia cái bàn không biết đã rướn người qua từ lúc nào, khuôn mặt đẹp trai phóng đại trước mắt cậu. Đôi mắt đẹp đẽ nhìn chằm chằm vào hai cánh môi diễm lệ của Vương Nhất Bác, đôi đồng tử nâu trầm càng ánh lên vẻ thèm muốn dọa người.

Thấy nhóc con đã chú ý tới mình, người lớn hơn không kìm được nhào qua, định trộm một cái hôn lên đôi môi thơm mùi sữa ngọt ngào ấy.

Bạn nhỏ nhanh nhẹn nghiêng đầu, khiến đôi môi mỏng quyến rũ kia sượt qua khóe môi mình, dừng lại trên gò má bầu bĩnh.

Tiêu Chiến ngây người mất hai giây còn Vương Nhất Bác thì mỉm cười sung sướng. Cậu chậm rãi đặt cốc xuống bàn ăn, lại đứng lên đeo cặp sách lên vai, khiêu khích nhìn người lớn hơn.

「ZSWW」「Hoàn」 Chiều hưNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ