4. Forever

4.1K 309 7
                                    

Bạn nhỏ Nhất Bảo ngủ được một hồi thì mơ mơ màng màng bị anh dỗ dậy ăn tối.

Tiêu Chiến cẩn thận ôm cục bột nhỏ trong lòng, ngồi xuống bên cạnh bàn ăn, trước ngực bé con vẫn quấn một cái chăn mỏng đề phòng cảm lạnh.

Điềm Điềm ngáp dài một cái, miệng nhỏ chu ra đáng yêu vô cùng, bởi vì đang ngái ngủ mà tạm thời quên đi chuyện không vui hồi chiều.

Mùi cháo gạo kê thơm nức mũi, bạn nhỏ nào đó thích ăn thịt nhất nên bề mặt của tô cháo còn trải đều thịt thăn băm nhỏ và tôm nõn bóc vỏ. Hương thơm quyến rũ ấy khiến nhóc con bụng sôi ùng ục, ngoan ngoãn hé miệng để anh thổi từng muỗng cháo nhỏ rồi đút cho.

Được vơi nửa bát thì bạn nhỏ đã no rồi, bị âm thanh trầm ấm ôn nhu của anh dỗ uống thêm nửa chén canh nữa mới ôm bụng híp mắt lại.

Tiêu Chiến sợ nếu để bé cưng ngủ ngay sẽ cảm thấy tức bụng nên để yên chén bát trên bàn rồi bế cục bột nhỏ đi vòng quanh nhà vài lần.

Cho dù là anh bế bé con đi, nhưng cũng coi là vận động tiêu thực nhỉ?

Lúc anh đặt bé cưng lên giường lần nữa, nhóc con đã nhắm chặt mắt lại rồi, nhưng bàn tay nho nhỏ vẫn nắm áo anh không buông, Tiêu Chiến không có cách nào, đành nằm xuống chờ bạn nhỏ ngủ say mới lại đến phòng bếp thu dọn tàn cục.

Đợi khoảng 20 phút, nắm tay bé xíu có dấu hiệu buông lỏng, anh cẩn thận tách quần áo mình ra, lại luyến tiếc xúc cảm mềm mại truyền tới từ bàn tay bạn nhỏ, đắn đo mãi cũng không buông được.

Tiêu Chiến thở dài nhìn thân hình nho nhỏ trong ngực, trong lòng dâng lên cảm xúc yêu thương vô hạn, thật muốn em ấy có thể theo mình đến hết cuộc đời này. Nhưng bảo bối rồi sẽ lớn lên từng ngày, có những mối quan hệ mới, có bạn bè, thậm chí có cả người yêu.

Vị ca ca là mình đây có lẽ sẽ từ từ rời xa sân khấu, đến một lúc nào đó em ấy không cần mình nữa, anh cũng chỉ có thể vui vẻ buông tay mà thôi.

Vốn là bảo bối của một mình mình, làm sao có thể cam lòng để kẻ khác có được em ấy đây?

Người lớn hơn cầm lấy bàn tay bé xinh, động lòng hôn lên từng ngón tay mũm mĩm. Động tác êm ái khiến đứa nhỏ trong mơ cũng khẽ cuộn mình, được yêu thương của anh che chở mà ngày càng say giấc.

Anh bất lực dựa vào bên mép giường, chăm chú nhìn em.

"Anh nhất định sẽ điên mất thôi. Bé cưng à, ở lại bên anh mãi nhé?"

Anh sẽ cưng chiều em cả đời, chiều hư em, để ngoài anh ra, chẳng có ai yêu nổi.

***
"Ưm?"

Bé con dụi dụi mắt, lồm cồm bò dậy từ trên giường. Miệng nhỏ ngáp một cái rõ to, nhìn thấy cả răng sữa trắng bóc và amidan hồng hồng đáng yêu.

Hôm nay là lần đầu tiên bé thức dậy mà không cần Tiêu Chiến đánh thức, đây là một trong những thói quen tốt mà việc đi học mang lại. Nhưng mà ca ca đi đâu rồi, sao lại không đánh thức bé?

「ZSWW」「Hoàn」 Chiều hưNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ