Đêm

150 13 0
                                    

Tác giả: 清出于岚 (Thanh Xuất Vu Lam)

CP: Song đạo trưởng/ Tống Hiểu (Tống Lam x Hiểu Tinh Trần)

Edit: Thanh Thảo

Cre: https://qinglanxin298.lofter.com/post/30fd097b_1c8e08196

Lời tác giả: Nhân vật là của Mặc Hương, OOC là của tôi.

--------------------------------

Tống Lam và Hiểu Tinh Trần xử lý xong tà túy liền xuống núi, muốn tìm một nơi để nghỉ tạm.

"Tử Sâm, vị bạch y công tử lúc nãy cùng chúng ta trừ ma chính là Lam nhị công tử?"

Hiểu Tinh Trần và Tống Lam sóng vai mà đi, vừa đi vừa nói.

"Phải, là Hàm Quang Quân Lam Vong Cơ. Sao vậy?" Tống Lam khẽ nghiêng đầu hỏi.

"Vùng này gần đây không yên ổn, tẩu thi thường xuyên lui tới, tu sĩ đến trừ túy cũng nhiều hơn trước," Hiểu Tinh Trần dừng một chút, "Trước đây đều gặp một vài môn phái thế lực nhỏ, sau khi xuống núi lần đầu tiên ngoài Tử Sâm lại gặp một người có thân thủ tốt như vậy, không tránh khỏi có chút tò mò."

Trước kia hai người xuất môn trừ ma diệt tà, thường xuyên phải trợ giúp mấy gia tộc nhỏ có tâm trừ ma nhưng thực lực không đủ, mà lần này bọn họ lại cùng vị Lam nhị công tử kia hợp tác trừ tà túy, Hiểu Tinh Trần mới vừa xuống núi không lâu, tò mò về người này cũng là chuyện bình thường.

Tống Lam nghĩ, cũng không nhiều lời nữa. Hai người đi được một đoạn, tình cờ gặp Lam Vong Cơ cũng đang một mình xuống núi, Hiểu Tinh Trần hô một tiếng, Lam Vong Cơ liền quay người lại, ánh mắt lạnh nhạt cùng hai người đối mặt một lát, khẽ gật đầu. Hai người cũng gật đầu đáp lễ.

Lam Vong Cơ liền thu hồi ánh mắt, mạt ngạch theo động tác xoay người mà phất phơ, nhẹ nhàng phiêu dật.

"Tử Sâm."

Hiểu Tinh Trần bỗng nhiên gọi hắn.

"Có chuyện gì?"

"Vẻ mặt vị Lam nhị công tử kia lạnh như băng... Ngươi không nghĩ là..." Hiểu Tinh Trần đè thấp thanh âm, bí hiểm nói.

"Thế nào?" Tống Lam như bị cuốn theo bầu không khí mà Hiểu Tinh Trần tạo ra , ngữ khí cũng theo đó ngưng trọng lên.

"Ngươi không nghĩ là... Vẻ mặt như nhà có tang, khụ, rất giống ngươi?" Hiểu Tinh Trần nói xong, liền tránh khỏi ánh mắt của Tống Lam mà cười ha ha đứng dậy, tiếng cười trong trẻo vang vọng trên núi, tựa như âm thanh của thiên nhiên.

"Tinh Trần lại nói bừa." Tống Lam nhìn Hiểu Tinh Trần cười đến không dừng được, có chút bất đắc dĩ nói. Đợi đến khi Hiểu Tinh Trần cười gần xong mới vươn tay ra, đem Hiểu Tinh Trần kéo vào trong lòng mình, nhẹ giọng nói, "Đừng nháo."

Tiếng cười của Hiểu Tinh Trần ngay lập tức dừng lại.

"Ân." Hiểu Tinh Trần nhẹ nhàng đáp ứng, cọ cọ cái trán trơn nhẵn vào ngực Tống Lam.

"Này, các ngươi nhanh lên, chậm chút nữa tà túy đều bị người khác bắt sạch rồi, chúng ta chẳng phải sẽ toi công sao!!"

[Ma Đạo Tổ Sư đồng nhân] [Song đạo trưởng] Tổng hợp đoản vănNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ