Ngày hôm sau ánh sáng nhè nhẹ của buổi sớm bình minh chiếu rọi qua khung cửa sổ phòng bệnh vào hai thân thể đang nằm ôm nhau ngủ yên bình trên một chiếc giường chật hẹp. Mắt OhHeun giật giật nhẹ, mí mắt khẽ mở từ từ, ngay lập tức đập vào mắt cô là hình ảnh gương mặt đẹp tựa như tượng điêu khắc của Yeonjun đang được ánh sáng màu vàng cam chiếu vào toả ra ánh hào quang rực rỡ càng làm tôn thêm vẻ đẹp nam tính, cuốn hút của anh. Tay anh lúc này vẫn ôm cô thật chặt trong lòng mình, cứ như từ suốt buổi tối hôm qua tới giờ anh chưa hề buông đôi tay của mình ra khỏi cô. OhHeun khẽ mỉm cười, trong lòng cô dâng lên một tia ấm áp.
"-Chào buổi sáng...OhHeun!" —Yeonjun đột nhiên mở mắt khiến OhHeun không khỏi giật mình
"-Chào buổi sáng...Yeonjun"—OhHeun mỉm cười nhẹ nhàng
"-OhHeun à! Có lẽ đây là giây phút hạnh phúc nhất mà từ trước tới giờ anh từng có! Anh hy vọng sau này mỗi sớm mai khi mở mắt dậy người đầu tiên mà anh được nhìn thấy sẽ luôn là em." —Yeonjun nhẹ nhàng vuốt mái tóc cô khẽ thì thầm
"-Em cũng vậy!" —OhHeun cười dịu dàng
Yeonjun nhẹ nhàng hôn lên trán OhHeun để tặng cô nụ hôn đầu tiên của ngày mới. Đôi môi anh dần hạ xuống đối diện môi cô rồi nhẹ nhàng từ từ tiến lại gần.
Bỗng:"-Aizo.....aizoooo trời ơi, tui đang nhìn thấy cái gì vậy nè"
Môi chưa kịp chạm môi thì bỗng tiếng nói của ai đó đột nhiên vang lên làm cho OhHeun và Yeonjun giật phắt mình, cả hai nhướng đầu dậy nhìn thì thấy Soobin và Minji đang đứng chình ình ngay đấy. Quá bất ngờ và ngượng ngùng OhHeun đã lấy luôn chiếc mền trùm kín lên cả đầu, còn Yeonjun thì gấp gáp bật người dậy rồi cuối xuống mang giày quyết liệt
"-Ôi trời ơi! mới sáng sớm mà hai người đã ban phát cẩu lương cho dân chúng rồi đó hả" —Minji một tay che mắt, miệng thì trách móc
"-Aizoo....tui cần phải đi rửa mắt" — Soobin nói rồi vờ đi vòng vòng như đang kiếm thứ gì đó
"-Nè hai người vào lúc nào vậy. Vào cách nào mà không nghe thấy tiếng động gì luôn" —Yeonjun tay vẫn cắm cúi buộc dây giày
"-Tại hai người mải mê hú hí với nhau nên bọn em vào mà không hay biết gì luôn đó"— Soobin
"-Mà nè vào cũng phải biết gõ cửa chứ. Chú mày có biết phép lịch sự không vậy?"—Yeonjun quạo quọ
"-Ơ...."— Soobin định lên tiếng cải lại nhưng khựng lại vì nhận ra điều gì đó
"-Ờ ha. Sau mình mất lịch sự vậy ta. Minji à sao lúc nảy mình không gõ cửa rồi hẳn vào" — Soobin nói rồi quay sang Minji
"-Tại anh chưa gì hết là đã sắn vào rồi. Anh thiệt là mất lịch sự mà"— Minji
"-Nhưng mà em cũng phải nhắc anh chứ" —Soobin
"-Nè cái đó thì tự bản thân anh phải ý thức chứ. Sao lại trách em không nhắc anh"— Minji
"....." Soobin chưa kịp lên tiếng thì đã bị giọng nói của OhHeun ngăn lại:
BẠN ĐANG ĐỌC
"Passion&Dream."[ TXT x you] (DROP)
Fanfic"Đằng sau những sân khấu tráng lệ, những phút giây lộng lẫy trên màn ảnh là những nỗi đau thể xác, sự cô đơn, trống rỗng về mặt tinh thần. Liệu những khoảnh khắc thanh xuân mà người hâm mộ "cất" giùm thần tượng có thực sự là thứ mà họ muốn lưu giữ...