phiên ngoại cuối

491 27 2
                                    

Lập giật mình, anh nhíu mày nhìn lấy Trung - cái kẻ đối diện đang ngồi ăn nơi công cộng với anh. Có cái gì đó sai trái với phía bên dưới của anh...

"Cái gì thế này? Trung, là em đúng không!!? Dừng lại ngay, đây là nơi công cộng!"

Trung biến thái, đem cái điều khiển nhỏ xíu trên tay ấn ấn cho level gì đó tăng lên 2 vạch.

"Trung!!!" Lập run nhẹ, hai chân nhanh chóng khép vào nhau. Anh xanh mặt nhìn mọi người xung quanh, may thay là chưa ai nhìn anh.

Mặt anh câm phẫn, cái đứa trẻ nọ đã làm gì với cái quần nhỏ của anh rồi.

"Đừng có làm cho nó hoạt động, ngừng lại đi."

"Papa à, thấy sao~" Trung hí hửng kéo level xuống,tắt tạm đi.

"Đứa trẻ hư hỏng này!!! Em làm gì vậy???" Anh tức giận vò miếng khăn giấy ném về phía nó.

"Papa, thầy quên là cái quần đó do em tặng hôm kỉ niệm quen nhau à? Hahahihihoho"

Thôi biết luôn rồi.

Đúng là cái gì nó tặng cũng rất nguy hiểm mà, anh kể từ hôm nay sẽ cẩn thận hơn.

"Đừng có làm gì ngu ngốc,tôi phải đi giảng ngay bây giờ." Lập rõ là muốn chạy trước, làm sao mà qua được tay Trung, nó đứng dậy từ từ, âm thầm rẽ sang hướng khác theo sau.

Lập vào gần đến lớp học, cảm thấy nhẹ nhõm, tưởng như là đã thoát khỏi nguy hiểm, ai ngờ phía dưới lại run mạnh lên làm anh một phen bất ngờ ngồi thụp xuống sàn...

Đưa mắt nhìn xung quanh, lại thấy Trung núp trong bụi cây gần đó. Lập muốn hét lên nhưng không được, anh tháo đôi độn quăng về phía nó và nó cong chân chạy nhanh đi.

Lập khóc ròng, nó cứ run như vậy... anh làm sao để giảng dạy cho lũ nhỏ trong kia đây.

Anh thề sẽ trả thù mà.

______________________________________

Lập cẩn thận rắc rắc bột mì vào trong cái máy sấy tóc trước khi Trung gội đầu đi ra, lòng còn cười hí hửng. "Em chết với tôi, dám chơi khăm tôi à. Kì này cho em sặc chết, sặc chết!"

"Papa, đem cái máy sấy tóc vào trong này giúp em với. Quên mang theo rồi." Trung trong nhà tắm gọi lớn ra.

"Ok~" anh nói ngược lại, cười hí hí, lèm bèm trong miệng. "Vì quên đem nên lần này mới cho em chết đẹp đây nè, há há~"

Lập làm vẻ mặt điềm tĩnh lại, bước vào trong phòng tắm, đến cạnh nam nhân lưng trần quấn khăn bên cạnh bồn rửa mặt, đối diện với cái gương...

"Để tôi ghim điện." Lập ghim điện vào cho Trung, rồi cẩn thận đưa cho nó.

Trung cầm cái máy sấy mà đầu máy cứ chỉa về phía Lập. "Cái này... hôm nay sao lạ lạ vậy?"

"Ê ê..." Lập nhảy sang chỗ khác, né cái máy sấy ra. "L-lạ gì đâu?Em cứ dùng đi."

Trung gật đầu. "Ò."

Lập cười tủm tỉm, còn tưởng Trung ăn một cú troll đâu ai ngờ thằng bé đó lại chỉa thẳng về phía người anh mà ấn nút sấy mạnh nhất làm bột mì văng ra sạch sành sanh vào mặt và người anh.

(Cover) (Edit) [Trung Lập] Thầy ơi, em yêu thầyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ