Miễn cưỡng chống đỡ các câu hỏi được đặt ra, sau khi tiễn các phóng viên về, Dương Tử trở lại văn phòng dưới sự tán thưởng của đồng nghiệp.
Mọi người đều cho rằng lần này đã giải tỏa được nghi ngờ của các phóng viên, trường hợp nào cũng xử lý rất tốt, chuyển những xấu mờ ám thành chuyện tốt, đối với hình tượng của Đặng Luân cũng có lợi, đúng là một công đôi việc.
Dương Tử miễn cưỡng cười vui vẻ.
Sự việc đã được giải quyết, cô liền cầm túi xách rời khỏi công ty. Dương Tử không lái xe, đi thẳng ra cửa lớn hướng về phía công viên.
Cô đi vừa nhanh lại vừa vội, cứ như muốn trốn chạy điều gì đó, khi đi đến một góc khuất, vắng người mới thở dốc hồng hộc, đồng thời, những giọt nước mắt tuyệt vọng và tủi thân cũng theo tiêng nấc mà tuôn rơi.
"A...... A...... Tại sao...... Tại sao......" Cô ngồi xuống giữa bãi cỏ, lấy hai tay che miệng lại, khóc như bị đứt từng khúc ruột. "Vì sao...... A......"
Vì không muốn Đặng Luân khó xử, cô chủ động trao anh cho Bạch Dĩnh Nhi, giờ hai người họ đã chính thức ở cạnh nhau, nỗi đau trong lòng cô cũng vượt quá mức tưởng tượng của bản thân. Hơn nữa, cả hai mới quen biết không lâu anh liền công khai thừa nhận quan hệ giữa hai người. Vậy tám năm bên nhau này của cô và anh thì được tính là gì? Đó chỉ là giấc mộng Nam Kha* thôi sao?
"Tại sao...... Tại sao......"
Cô yêu anh như vậy, tại sao anh không thể yêu lại cô như thế? Tại sao tình cảm hai mươi mấy năm qua lại tan vỡ chỉ vì một Bạch Dĩnh Nhi mới xuất hiện chỉ vài lần? Cô không hiểu cũng không cam tâm!
Nhìn nước sông chảy xiết, đột nhiên Dương Tử có ý định nhảy xuống, nhưng hình bóng Đặng Luân lại khiến cô lập tức đánh vỡ ý nghĩ đó trong đầu.
Không được! Nếu nhảy xuống, sau này có muốn cũng không thể nhìn thấy anh nữa rồi......
Có dũng khí đưa ra lời chia tay, nhưng không có dũng khí rời xa anh, cô muốn ở bên anh, cho dù là em họ của anh cũng đủ rồi.
Rã rời, ngồi bệt trên mặt đất, Dương Tử vì mối tình si của chính mình mà cảm thấy vừa buồn cười lại cũng vừa thảm thương.
Từ nhỏ đến lớn, cô làm gì cũng đều vì anh. Để có thể ở cạnh anh, bị mắng, bị đẩy ngã cô cũng không hề để ý.
Bây giờ, cô sẽ không bám lấy anh nữa, chỉ cần được nhìn thấy anh...... Là đủ rồi......
Chuyện tình cảm lần đầu công khai, lũ chó săn lại luôn bám theo dai như đỉa, những tin tức liên quan đến Đặng Luân ngày càng nhiều.
Đặng Luân lạnh lùng của ngày trước, gần đây lại thường xuyên tham dự các hoạt động xã giao, ví dụ như họp báo trang phục hàng hiệu, triển lãm trang sức cao cấp, nghe nói đều là tham dự cùng Dĩnh Nhi, khiến cô ấy nhất thời trở thành người được cả giới xã giao coi trọng.
Bất luận là ở nơi nào, Dĩnh Nhi đều mặc trang phục hàng hiệu và đeo trang sức cao cấp, dáng người tiêu chuẩn và dung mạo xinh đẹp của cô ấy vĩnh viễn luôn là tâm điểm của ống kính.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Chuyển ver] [Đặng Luân Dương Tử] YÊU ANH HẾT THUỐC CHỮA
Cerita PendekTừ nhỏ, anh chính là mặt trời của cô. Tuy biết rằng vị trí quan trọng nhất trong lòng anh không dành cho cô. Cô vẫn yên lặng chờ đợi, làm bạn với anh mỗi khi anh bị ác mộng quấy nhiễu. Nhưng cũng đau lòng khi nhìn ánh mắt say đắm của anh hướng về ng...