Ca lần đầu viết phiên ngoại, không hiểu biết lắm.
Thật xin lỗi vì sự lộn xộn nếu có.**************************************
Lam Ly và Lam Vi là hai huynh đệ song sinh.
Khi Lam Vong Cơ ngăn cản Ngụy Vô Tiện mất kiểm soát, thân thể bị tổn hại nặng nề cả về ngoại thương, nội thương... và cả tâm hồn.
"Vong Cơ. Đệ đã đặt tên cho hài tử chưa?" Lam Hi Thần ân cần hỏi y.
"Lam Ly." Ta và hắn, có lẽ sẽ không thể gặp lại được nữa.
Nhưng ngoài dự kiến, lần này Lam Vong Cơ mang thai, lại là song hài tử. Thuận theo tự nhiên, vô vi, là tên của hắn.
Lam Vong Cơ chăm sóc hai đứa nhỏ rất tốt, cực kì tốt, vì đó là tình yêu của y và Ngụy Anh, là hài tử của Ngụy Anh. Y muốn hai đứa nhóc giống cha ruột của mình, vô ưu vô lo, không bao giờ nghiêm khắc quá với chúng, thường xuyên dẫn theo xuống Thải Y Trấn để vui chơi, cố gắng bù đắp cho chúng một tuổi thơ hạnh phúc, dù chúng có thiếu một người cha...
Lam Ly và Lam Vi càng lớn càng giống Ngụy Vô Tiện. Cả hai đều khá nghịch ngợm nhưng Lam Ly có vẻ chững chạc hơn. Hơn nữa bọn nhóc rất biết thời, trước mặt những lão tiền bối luôn cư xử đúng mực, nhã chính không chê vào đâu được, chỉ khi ở với những người thân thiết hay bạn bè mới thể hiện sự hoạt bát của mình.
Lam Vi ái cười, mọi người đều biết. Nhưng nụ cười của Lam Ly lại chỉ dành cho những người thân yêu của mình.
Lam Vong Cơ hi vọng chúng sẽ yêu quý cha mình dù có không được gặp mặt và bọn nhóc cũng thích nghe y kể chuyện về cha bọn chúng.
Tuổi nhỏ không hiểu, chúng chỉ cảm thấy khi phụ thân nói về cha rất dịu dàng mà không nhìn được những tia đau lòng cùng vấn vương khi nhắc đến kỉ niệm của hai người.
Năm 6 tuổi, hai nhóc được nghe về lần đầu tiên cha và phụ thân gặp mặt.
Đó là một đêm trăng tuyệt đẹp, cha đạp trăng mà tới, thần thái phi dương còn sáng hơn mặt trời, mỉm cười một cái khuynh đảo nhân tâm. Cha vi phạm gia quy Vân Thâm, trước mặt phụ thân lươn lẹo uống rượu, vô cùng tiêu sái.
Những kí ức đó... làm tâm hồn phụ thân ấm áp cả lên.
Phụ thân rất yêu cha. Bọn nhóc dù chưa hiểu yêu là gì vẫn biết điều đó, hoặc là nói, cha và phụ thân chính là chân ái.
Lam Vi khá tò mò về kỉ niệm này. Nhóc muốn thử đến bức tường đó ngồi đợi... biết đâu, cha cũng sẽ như phụ thân nói, theo ánh trăng mà tới... phụ thân nhất định rất vui mừng.
Đêm đã khuyu và nhóc một mình trèo lên bờ tường, nhóc muốn cảm nhận kĩ nhất về khung cảnh đấy, nhưng không dám rủ ca ca vì sợ hắn nói, "Vân Thâm Bất Tri Xứ cấm dạ du."
Trăng rất sáng, nhóc muốn bắt chước cha mình, lấy một vò nước quả dâu ngâm ra giả làm rượu, nếm thử một hớp rồi tấm tắc khen, "Rượu này vừa ngon vừa ngọt, màu sắc đẹp mắt, khiến người ta thích thú nếm thử, thật là mĩ tửu." Hắn lắc lắc vò nước, làm bộ tuấn lãng tự do.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Tiện Vong) Duyên
FanfictionTa từ bỏ tâm hồn trong sáng vì bộ này mất rồi. Quan điểm cá nhân, chỉ cần là hai người đó, Vong Tiện hay Tiện Vong không quan trọng. Chân thành xin lỗi tác giả, nguyên tác, nhưng là Lam Trạm y... đẹp quá đi, làm ta không kiềm chế được. ♡♡♡ Ta tư duy...