Chapter 07: Taehyung rất nghèo

856 119 0
                                    

Namaste Haeundae, 7:30pm.

Taehyung nhìn đồng hồ lần thứ N, một lần nữa thở dài.

Nhà hàng vẫn nườm nượp người, cùng với tiếng ồn ào của đám đông mùi đồ ăn thoang thoảng tứ phía, xộc vào mũi Taehyung, kích thích chiếc bụng đói của cậu. Cánh cửa cứ vài phút lại có người ra vào. Nhưng mỗi một người đều không phải người cậu đang chờ đợi.

Taehyung rút điện thoại trong túi quần ra, phát hiện cậu có thông báo mới cách đây nửa tiếng.

Có lẽ tiếng thông báo đã bị sự náo nhiệt nơi đây lấn át mất.

【 Jisoo: Xin lỗi. 】

【 Jisoo: Tôi không cố ý. Tôi chỉ là  có chút chuyện gấp nên không thể đến được. 】

Taehyung nhíu mày.

Khó chịu.

Trước giờ cậu có thể cho người ta leo cây, chứ chưa ai làm thế với cậu bao giờ.

Cậu bắt đầu hiểu được cảm giác của bà chị Taeyeon rồi.

Jungwon, 8:20am.


Ngày nghỉ đã kết thúc, mọi thứ bắt đầu trở về nề nếp vốn có của nó. Học sinh đã thôi bàn tán về các chuyến đi chơi, họ bắt đầu bị cuốn vào luồng cạnh tranh gay gắt trong các giờ học.

Giờ ra chơi, như mọi khi, Jisoo vẫn ngoan ngoãn ngồi trong lớp.

Nhưng không phải để làm bài tập, giải đề, hay đọc sách.

Cô biết mình đã chống cằm suy tư suốt nhiều phút rồi.

Thời gian đối với học sinh lớp 12, cả cho việc học vẫn việc giải trí, đều quý giá như vàng. Mấy phút thơ thẩn của cô vừa vặn có thể giải xong nhiều hơn một bài trong đề thi, nghiên cứu sơ qua một đoạn trong cuốn sách về lĩnh vực nào đó, và cũng dư giả để làm được kha khá bài tập.

Chỉ là nỗi áy náy khiến cô không thể nào tập trung làm bất cứ thứ gì được.

Lúc cô quên mất Nayeon là bạn cùng lớp với mình sau gần hai tháng học chung, cô cũng không có cảm giác tội lỗi như vậy.

Đằng này, cô còn chủ động mời người ta. Cuối cùng lại không thể đến đúng hẹn.

Taehyung không trả lời tin nhắn xin lỗi đầy thành ý của cô. Điều này làm cho Jisoo vô cùng phiền lòng. Cảm giác mình đã sai lại càng sai thêm.

Chẳng qua là sự cố đường ray đã được khắc phục ổn thỏa vào xế chiều hôm đó, sớm hơn dự tính nửa ngày. Vốn cả nhà cũng không vội, định để sáng mai hẳn lên đường. Nhưng người tính không bằng trời tính, hàng xóm nọ gọi điện cho mẹ cô, bảo bệnh tim của bà ngoại lại tái phát, còn đang thoi thóp trong bệnh viện, tình hình không mấy khả quan lắm. Mẹ cuống cuồng lên, không giấu được nỗi lo lắng. Để tránh đêm dài lắm mộng, bố biết mẹ không thể nào chờ đợi đến ngày mai, quyết định cho cả nhà khởi hành ngay đêm nay. Càng sớm càng tốt, mẹ cô không thể ngồi yên được nữa rồi.

vsoo ✘ he's not my typeNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ