14.

982 136 9
                                    

(Tôi gặp chút rắc rối về mạng nên bây giờ mới up lên đây được :((

"Dù cậu có yêu người nào thì cũng không quan trọng, đó là việc của cậu. Nhưng nếu muốn rời đi thì phải được sự cho phép của tôi.."

(Bác Chiến) Tiểu Bằng Hữu Đặc Biệt

Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác dừng chân ở một quán ăn, bên ngoài đã gần như lấp kín bởi khách từ nhiều lứa tuổi, hai người đi thẳng vào bên trong.

Quán ăn sử dụng chất liệu gỗ làm sàn, màu sắc hơi nhạt, mang cảm giác mộc mạc dễ nhìn.

Khu vực được phục vụ chọn cho hai người họ là trên lầu, Tiêu Chiến ngồi ở phía đối diện hỏi Vương Nhất Bác :"Muốn ăn cái gì?"

Nhất Bác có vẻ không quan tâm đến menu mà phục vụ đưa cho lắm, nhàn nhạt đáp :" Anh ăn cái gì tôi ăn cái đó"

Tiêu Chiến gật đầu :"Được thôi"

Anh chỉ tay vào menu nói qua loa vài câu với người phục vụ, người kia ghi ghi chép chép vào mảnh giấy nhỏ, sau đó cúi đầu chào hai người họ và đem menu rời đi.

Vương Nhất Bác hỏi :" Anh từng đến đây rồi sao?"

Tiêu Chiến đáp :" Ừ, đến vài lần, đi cùng Lâm Thất với anh em trong tổ"

"À mà Nhất Bác biết uống rượu không?"

"Đó là thứ gì?"

Tiêu Chiến quên mất rằng trong khoảng thời gian Vương Nhất Bác đến đây, anh chưa từng nói với cậu về loại thức uống có men này.

"Nó là một loại đồ uống nhưng không phải để giải khát, người ta uống khi buồn, khi có tiệc hoặc những cuộc vui nào đó. Tùy vào tửu lượng của người dùng mà nó sẽ phát tác dụng"

Nhất Bác gật đầu tỏ vẻ hiểu, hệ thống trong đầu nhanh chóng load thông tin tìm kiếm một chút, cảm thấy khá thú vị, đáp lời :

"Thử xem sao"

Tiêu Chiến :" Tất nhiên phải thử, nhưng mà tôi uống không tốt cho lắm"

Đưa ra ý kiến là thế, giải thích ba hoa màu mè các thứ, nhưng thật ra anh không hay uống cái này cho lắm. Tửu lượng kém cỏi, đi với mọi người toàn bị vác về.

Nhất Bác bật cười :" Anh từng uống, còn tôi thì chưa, đừng mất tự tin đến thế"

Cũng đúng, dù gì cậu ta cũng chưa thử nó lần nào, mình sợ sao?

Tiêu Chiến chưa kịp đáp lời, người phục vụ đã xuất hiện, trên tay bê một chiếc khay tối màu, rất nhiều màu sắc từ thức ăn khiến nó khá nổi bật.

Cẩn thận đặt xuống bàn một chiếc bếp điện và nồi nước dùng, cùng với những chiếc đĩa sứ trắng tinh đựng rau, nấm,.. và những thứ ăn kèm khác, màu sắc bắt mắt đến cực điểm.

Sau khi hoàn thành việc người phục vụ lại lần nữa cúi chào và rời đi.

Vương Nhất Bác nhìn nồi nước trên bếp có chút rùng mình, màu đỏ của nó làm cậu thấy hơi sợ. Mặc dù chưa ăn thử lần nào nhưng vẫn có cảm giác không an toàn.

 (Bác Chiến) Tiểu Bằng Hữu Đặc Biệt Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ