Chương 59

23.6K 619 13
                                    

Editor: Cao Quế Chi 🍋

Beta: Doãn Song

Tính cách này của Sầm Ninh, quả thật rất khó để lên trời.

Cô không để bộc lộ cảm xúc thể hiện ra bên ngoài, ngay cả khi cô thực sự có cảm xúc gì cũng đều cất giấu ở trong lòng không có trút bỏ ra bên ngoài.

Dù chuyện vui hay buồn, đối với những người không thân cô chỉ biết một biểu tình ngắn ngủi khác biệt.

Tựa như mấy ngày nay cô: "Rất được Doãn Lê coi trọng" công việc này.

Trong câu lạc bộ nhiều nhân tài như vậy, nhưng dường như Doãn Lê đặc biệt rất thích Sầm Ninh, sưu tầm ảnh, hội nghị của nhiếp ảnh gia, các cuộc thi,.....Ông đều dẫn theo cô hoặc đề cử cô đi, ông còn tự tay dạy cô rất nhiều thứ hữu ích.

Với những người xung quanh nhìn thấy mà nói lần này phải về nhà tự thắp nhang, nhưng mà Sầm Ninh vẫn luôn như trước không kiêu ngạo không nóng nảy, đối với mọi người vẫn rất ôn nhu dịu dàng, cho nên mặc dù mọi người rất hâm mộ nhưng cũng không chán ghét cô.

Kỳ nghỉ hè năm ba, Doãn Lê đã đem các tác phẩm của Sầm Ninh vào nhóm thanh niên quốc gia của cuộc thi nhiếp ảnh quốc tế.

Cả kỳ nghỉ hè, Sầm Ninh đều ở Eternal Camera Club đi theo Doãn Lê để học tập, mặc dù các tác phẩm của cuộc thi khiến Doãn Lê rất hài lòng, nhưng ông cũng hi vọng Sầm Ninh có thể nâng cao thêm một tầng.

Gần đến ngày khai giảng, Ngụy Phẩm Phương bởi vì sức khỏe mà ở bệnh viện. Vì vậy Sầm Ninh vẫn luôn chạy qua lại ở hai nơi.

Hôm nay, Ngụy Phẩm Phương sau khi làm kiểm tra chức năng tim phổi liền nằm trên giường bệnh nghỉ ngơi. Sầm Ninh ở bên cạnh chăm sóc, tuỳ tay cầm ipad của Ngụy Phẩm Phương chơi giải sầu.

"Ninh Ninh." Cửa phòng bệnh bị đẩy ra, Ngôn Hành Chi đi vào.

Sầm Ninh sửng sốt một chút, đặt Ipad sang một bên: "Anh Hành Chi sao anh lại đến đây?"

Ngôn Hành Chi từ quân khu trực tiếp đến đây, trên người anh vẫn còn mặc quân trang, cả người nhìn qua rất anh tuấn phi thường.

"Đến thăm cô."

"Mẹ em đang ngủ." Sầm Ninh đứng dậy, tỏ ý muốn ra ngoài nói chuyện.

Ngôn Hành Chi gật gật đầu, dắt cô ra khỏi phòng bệnh.

"Bác sĩ nói như thế nào?"

Sầm Ninh: "Giãn phế quản mãn tính, chức năng tim phổi khá yếu, nhưng mà vẫn ổn, bác sĩ nói bình thường phải chú ý nghỉ ngơi, muốn hạn chế phải truyền nước muối."

"Vậy là tốt rồi." Ngôn Hành Chi sờ sờ đầu cô, "Cô ở đây em không cần phải lo lắng, anh sẽ mời chuyên gia đến để chăm sóc, mọi chuyện sẽ ổn thôi."

Sầm Ninh gật gật đầu.

"Ăn cơm chưa?" Ngôn Hành Chi nói: "Bây giờ đưa em ra ngoài ăn cơm."

Sầm Ninh quay đầu lại, nhìn qua cửa phòng bệnh trên cửa sổ nhìn Ngụy Phẩm Phương một cái: "Vâng."

Trong phòng bệnh, Ngụy Phẩm Phương mở mắt.

[FULL] NẾU ÁNH TRĂNG KHÔNG ÔM LẤY EMNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ