Chap 11: Kết thúc (4)

137 19 0
                                    

Phát súng đó chính là của Bảo Duy, ko chỉ có a mà còn có Bảo Lộc và rất nhiều cảnh sát đi theo phía sau.

- "Tất cả dơ tay lên đầu hàng"

Cả đám mười mấy hai mươi người ko ai dám động đậy lấy một cái, Phương Tuấn khó khăn vùng dậy.

- "Phương Tuấn! Có sao ko?" _ Bảo Lộc chạy đến đỡ a

- "E ... E ko sao"

Thì ra từ lúc nghe Tạ Hà nói muốn lấy hàng trước rồi thả Bảo Khánh ra thì Bảo Duy đã nghi ngờ bà ta sẽ ko làm điều gì đó bất lợi cho Phương Tuấn nên đã dẫn đội cảnh sát mà mình đã nhờ hỗ trợ được vào để cứu 2 người

- "Mày dám báo cảnh sát"

- "Hừ! Đối với loại người như bà thì có gì mà ko dám" _ Bảo Lộc hung hăng đáp trả

- "Vậy thì mày đừng có trách" _ Từ trong túi áo bà lấy ra một chiếc điều khiển

- "Tất cả nằm xuống" _ Bảo Duy lớn tiếng kêu tất cả mọi người

"ĐÙNG" _ Một tiếng nổ vang trời. Tất cả mọi người đều được một phen hoảng hốt may mà Bảo Lộc nhảy lên người Phương Tuấn đè a xuống.

Nhân lúc mọi người hỗn loạn, cậu lại bị bà ta kéo đi. Sau chấn động, Bảo Duy, Bảo Lộc và Phương Tuấn ngước lên nhìn quanh thấy được cảnh đó liền tức tốc đuổi theo. Tạ Hà kéo cậu ép cậu vào ghế phụ lái cò bản thân thì ngồi vào ghế lái. Do cậu bị trói ngược tay ra sau nên dù muốn thoát cậu cũng ko thoát được.

- "Mẹ à! Mẹ đầu hàng đi, đừng cố chấp nữa. Mẹ ko thoát được đâu."

- "Im ngay. Mày mà còn nói nữa tao lập tức bắn văng não mày đó."

Hai chiếc xe lao băng băng trên đường với tốc độ kinh hoàng. Chiếc xe đầu tiên là chiếc xe đen của Tạ Hà và Bảo Khánh. Còn chiếc xe thứ 2 là chiếc xe màu trắng trên xe chính là Phương Tuấn, Bảo Duy và Bảo Lộc.

- "A hình như bà ta đang muốn trốn lên Đà Lạt thì phải." _ Phương Tuấn nhanh nhạy nhìn đường đi mà đoán ra

- "Đúng như a dự đoán" _ Bảo Duy giữ chặt tay lái sắc mặt ko thay đổi mà nói

- "Đúng như a dự đoán???" _ Phương Tuấn nghi hoặc nhìn Bảo Duy

- "Đúng vậy. Ngay từ đầu a đã nghĩ bà ta muốn trốn ra nước ngoài yên thân thì sẽ ko đi bằng sân bay quốc tế Nội Bài hay Tân Sân Nhất mà sẽ di chuyển bằng một sân bay nhỏ hoặc bằng đường thủy, đường biển. Theo a đoán thì chắc bà ta đang ra sân bay Liên Khương"

- "Coi chừng mất dấu bà ta đó a" _ Bảo Lộc nhìn theo hướng xe Tạ Hà chạy mà hối thúc Bảo Duy

- "A biết rồi. Mấy đứa thắt dây an toàn lại đi. A bắt đầu tăng tốc đó" _ Ko nói gì thêm Bảo Duy nhấn chân ga mạnh hơn mong để vượt lên trước chặn đầu bà ta lại

Nhưng trời lại ko thuận lòng người, đường đèo hiểm trở, nhiều khúc cua ngoặc làm cho sự việc thêm khó khăn. lúc a vừa lái xe sang làn đường bên cạnh để vượt lên thì đúng lúc đó. Có một chiếc xe bồn đi theo chiều ngược lại đang lao xuống làm Bảo Duy có chút giật mình đành phải bẻ lái về đúng làn đường.

[JACK KHÁNH] Sai LầmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ