Chương 6: Con ngươi của Aesop

1K 101 42
                                    

Aesop đau đớn dùng một tay che bụng của mình lại, đôi găng tay trắng của cậu bị thấm đỏ một mặt vì chính máu của cậu. Với một chút máu này của cậu trong trò chơi thì không thể chết ngay lập tức được. Đôi mắt xám tro của cậu mở to nhìn gã thợ săn. Một gã thợ săn xinh đẹp với mái tóc màu xám, điểm xuyến là những đường màu đen dải rác, gương mặt tinh xảo với một hốc mắt bị vỡ vụn. Aesop có thể thấy rõ và cảm nhận rõ, gã thợ săn đang tức giận.

" Người tẩm liệm, cậu trốn chui trốn nhủi có vui không? "

Một lực nắm lấy mái tóc xám đang xõa của cậu kéo cậu dậy, một sự đau đớn truyền đến từ đỉnh đầu khiến cậu nhăn mặt hơn. Cậu không thể nói, đúng hơn là không muốn hé môi ra với người này vì cậu biết, khi Joseph đã tức giận thì toàn bộ lời nói của cậu đều như gió bay. Hắn ta sẽ không bao giờ nghe một ai nói trong cơn tức giận. Cậu đã quá quen rồi

Joseph thấy con mồi của hắn không nói gì liền ném thẳng vào tường, một lực va chạm không nhẹ vào bức tường cứng rắn và hơn hết là cơ thể của Aesop vẫn đang bị thương và mất máu, không kể vết thương ở bụng thì vết thương đằng sau lưng khi bị va thẳng vào bức tường cũng khiến nó vô cùng đau đớn. Máu bắn vào tường đi kèm là một cơn đau đớn đến mức khiến cho Aesop không thể nào mà tin tưởng nổi, hốc mắt cậu đang ươn ướt nhưng cậu không cho phép bản thân được rơi nước mắt.

Không được khóc, không được mở miệng ra la hét, không được phép van xin. Đó là suy nghĩ lúc này của Aesop, cậu chịu đựng điều này chẳng phải là quá quen thuộc rồi sao. Cậu cũng hiểu rõ nếu như bản thân mình khóc lóc hay van xin thì gã thợ săn cũng sẽ chẳng hề nhẹ tay hơn, thậm chí gã thợ săn còn ra tay mạnh hơn với cậu.

" Người tẩm liệm, tôi vốn muốn để cho đội của cậu thắng ván này nếu như tôi tìm thấy cậu đầu tiên nhưng đáng tiếc là cậu trốn tốt quá "

Joseph nhìn người đang nằm đầy đau đớn dưới chân mình mỉm cười, thanh kiếm không khoan nhượng mà đâm thẳng xuống đôi bàn tay không bị nhuốm máu, đang chống tay để đỡ bản thân không ngã xuống. Và trong phút chốc Aesop đã hết lên vô cùng đau đớn. Naib chưa rời khỏi trận đấu cũng có nghĩa là cậu không thể sử dụng nút đầu hàng, tất cả những gì cậu mong muốn là nhanh chóng được rời khỏi trận đấu này.

Thanh kiếm được rút ra khỏi tay cậu để lại một lỗ khá là lớn đang chảy rất nhiều máu trên tay cậu. Cậu đau đớn, đau đớn đến nỗi giờ đây hô hấp là một điều vô cùng khó khăn. Thở với cậu thôi cũng đủ đau đớn.

Một cú đá mạnh vào chàng trai tóc xám khiến cậu trợn tròn mắt lên vì đau đớn, cả người cậu khẽ quằn quại lại, thu gập mình lại như một con côn trùng nhỏ bé. Joseph nhìn người tẩm liệm đang đau đớn đầy hài lòng, gã thợ săn mỉm cười, một nụ cười quái dị.

" Chà, chúng ta chỉ mới bắt đầu thôi "

...

Emily và Emma ở phòng kiểm tra kinh hãi không thốt lên lời khi nhìn thấy một người con trai tóc xám, gương mặt đầy máu. Một con mắt của cậu đã bị móc ra, một bên tay thì bị dẫm nát. Cả thân hình nhuốm đầy máu, mỗi một nơi cậu bò qua lại là vô số những vết máu. Cậu ta không thể kêu gào, ở nơi cổ có một vết lằn đỏ, chứng minh rằng cậu ta đã bị bóp cổ. Tất cả những gì mà cậu ta có thể làm lúc này là cố gắng bò ra cái hầm gần ngay đó, càng bò thì cơ thể cậu ta càng đau nhức, nước mắt càng chạy ra nhiều hơn. Những giọt nước mắt hòa cùng với dòng máu tạo nên một thứ nước thật kì lạ.

[ Identity V ] Thích, Yêu, ThươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ