Chương 7: Giọt nước mắt của anh

1K 91 25
                                    

" Vera, chúng ta cần nói chuyện "

Emily đứng ngoài cửa phòng Vera gõ cửa thật cẩn thận, ánh mắt của Emily vô cùng nghiêm túc.

Vera ở trong phòng đang hôn người mình thương khẽ giật mình vì sự xuất hiện bất ngờ của Emily, nhưng nhanh chóng cô nhận ra cô bác sĩ đang vô cùng nghiêm túc đi kèm là ẩn ẩn sự khó chịu. Martha dường như cũng nhận thấy Emily thật sự có chuyện quan trọng cần tìm người thương của mình cô liền chào Vera rồi đi ra khỏi phòng, nhường lại phòng cho người nói chuyện với nhau.

" Emily? Chị cần gì ở tôi? "

" Tôi nghĩ rằng chỉ có người trong cuộc mới có thể giải quyết việc này "

Emily đưa tập hồ sơ bệnh án của Aesop cho Vera xem, một tập hồ sơ không quá dày nhưng đủ để người khác biết chủ của hồ sơ bị thương nghiêm trọng như thế nào. Ban đầu Vera còn hoài nghi nhìn từng tờ giấy trong tập hồ sơ nhưng sau đó cô vô cùng kinh ngạc. Chuyện này... Thật kinh khủng, thật tồi tệ... Hai bàn tay bị hủy hoại, gãy vài cái xương sườn, vô số những vết chém, những vết bầm tím ở trên cơ thể, một con mắt bị mất và thanh quản bị tổn thương đến mức chỉ có thể phát ra những âm thanh rất bé. Vera cô chưa từng nghĩ tới rằng sẽ có một ngày người đồng đội của mình sẽ bị thương đến mức này. Với mức độ thế này thì những người khỏe nhất như Naib hay William chưa chắc đã chịu nổi được chứ đừng nói là người tẩm liệm nhỏ bé

" Sao Aesop bị thương nhiều đến như thế này? "

" Là chuyện tốt do Joseph làm đấy, tôi nghĩ cô có thể giải quyết chuyện tình cảm của Joseph, cô và Aesop được đấy. Tôi không muốn nhìn thấy cậu ấy bị tổn thương đâu "

Vera nắm chặt tay lại nhìn tờ giấy. Cô đã có một linh cảm không lành về chuyện này trước đó rồi và giờ nó đã trở thành sự thật. Có lẽ cô nên nói chuyện thẳng với Joseph rồi, thật sự đúng là chỉ qua một bức thư cũng không thể chấm dứt tất cả mọi thứ. Lần này thì thật sự Joseph quá lắm rồi, cô cần phải gặp mặt trực tiếp Joseph để nói rõ ràng.

" Tôi sẽ nói chuyện với Joseph, một lần và rõ ràng "

Ánh mắt Vera hiện lên vẻ kiên định, cô không thể chịu nổi cái tư tưởng của gã thợ săn kia nữa rồi. Vì Aesop mà cô mới từ chối gã? Nực cười, rõ là nực cười. Cô và Aesop vốn chẳng có quan hệ thân thiết gì cả, nếu cô thật sự thích gã thì cũng đã chẳng màng sự đau đớn của một người không thân thiết với mình mà chấp nhận rồi, đằng này cô không đồng ý thì gã cũng phải hiểu rằng là do cô không thích gã. Là Joseph nhầm tưởng, một nhầm tưởng rất nặng.

...

" Đau... "

Một thanh âm khàn đặc và bé nhỏ phát ra từ miệng của Carl, tất cả những gì cậu thấy bây giờ là vô cùng đau đớn, từ đầu cho đến chân. Không chỗ nào là không đau đớn cả. Aesop vốn muốn đưa tay lên con mắt đã được băng lại của mình nhưng rồi cậu nhận ra, tay của mình không thể di chuyển được, cả hai tay của cậu đều để một cách bất lực trên giường.

À... Phải rồi. Cậu đã bị Joseph đánh cho một trận ra trò cơ mà. Dù rằng là bản thân cậu cũng biết là cơ thể cậu sẽ bị tổn hại nhưng thật không ngờ là Joseph thật sự làm hai tay cậu bị gãy, đôi tay để tạo ra những tác phẩm, để tẩm liệm và để cả sử dụng khả năng hồi sinh của mình. Nó đã bị phá hủy. Aesop thầm cắn răng, có phải tình cảm của cậu là sai lầm rồi không? Ngay sau đó điều cậu nghĩ hoàn toàn đúng, đó là Joseph đã tổn hại cậu đến mức nào. Qua những cơn đau nhói cậu cũng có thể lờ mờ đoán rằng mình bị gãy vài cái xương và mất đi giọng nói trong một thời gian. Aesop mím chặt môi, đôi đồng tử màu xám ẩm ướt như muốn khóc. Lần này đi quá giới hạn chịu đựng của cậu rồi. Quá lắm rồi. Cậu không muốn chịu đựng nó thêm một chút nào cả.

[ Identity V ] Thích, Yêu, ThươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ