Lisa nắm chặt lấy tay Chaeyoung và kéo cô đi trong sự ngỡ ngàng của nhiều người. Từ phía sau, Naeun chỉ đứng lặng lẽ nhìn. Trong đầu cô có cả nghìn câu hỏi về người con gái đó. "Cô là ai? Cô là ai để cả Dong Won và Lisa đều phải quan tâm, lo lắng đến vậy? Cô là ai để Dong Won dám dẫn cô đến bữa tiệc này, còn Lisa cãi lời bố để mang cô đi bằng được?". Trái tim mong manh của Naeun cảm thấy đau nhói. Cô không giận vì Lisa bỏ cô lại bơ vơ giữa bữa tiệc này mà cô lo sợ về vị trí của mình. Linh cảm cho cô thấy rằng, có một ai đó sẽ xen vào và làm cho mọi chuyện không thể đi theo mong muốn của cô. Nếu thực sự có một người như thế, thì chắc chắn là... Chaeyoung !
Naeun tiếp tục bữa tiệc với những ly rượu vang đỏ. Cô giữ vẻ thanh tao, kiểu cách đích thực của một tiểu thư gia đình giàu có. Nhưng thực sự lúc đó, Naeun chỉ ao ước được xé toạc cái thân phận đầy mệt mỏi và áp lực này, để được sống là chính mình. Khi chỉ là một cô gái bình thường, cô có thể chạy theo Lisa và giữ cô ta lại bằng được. Cái thân phận một tiểu thư cao quý không cho phép cô làm thế. Chẳng có cách nào khác cả, Naeun phải giữ hình ảnh của mình dù con tim cô lúc này đang lạc về một nơi nào đó xa thẳm, nơi chỉ có tràn ngập bóng dáng của Lisa !
Ngồi trên chiếc xe của Lisa , Chaeyoung vẫn chưa hết run. Cô cảm thấy như mình vừa trải qua một cơn ác mộng. Thực ra đời khác với những câu chuyện thần thoại là ở chỗ, không phải chỉ lạc vào một thế giới của ác quỷ mới thấy đáng sợ. Đôi khi sự xuất hiện của một cô nàng lọ lem trong không gian của những ông hoàng, bà chúa còn là điều đáng kinh khủng hơn gấp bội.
Nước mắt Chaeyoung tới giờ mới rơi được. Cô như một đứa trẻ, cứng cỏi khi bị bắt nạt nhưng khi trở về vòng tay người thân yêu thì òa lên nức nở.
- " Cô nói xem, rốt cục cô nghĩ cái gì trong đầu để mà im re khi nghe ông ta nói vậy? Hay cô muốn làm con dâu chủ tịch nổi danh cả nước thật ?
Tiếng Lisa hét lên trong chiếc ô tô. Cô ta chưa lái xe mà nhìn cô đầy giận dữ. Chaeyoung bối rối như thể vừa làm điều gì có lỗi với Lisa vậy. Nước mắt cô cứ thế rơi. Cô thấy tủi thân, thấy bơ vơ và lạc lõng.
- "Sinh ra là một người không giàu có thì sao, có gì đáng xấu hổ đâu mà không dám thú nhận?. Thật hiểu cô quá tốt hay là quá ngốc mà im lặng như vậy nữa"
Chaeyoung thấy khó hiểu trước sự tức tối kì lạ của Lisa . Vì sao cô ta phải cáu với cô ? Cô đâu có lỗi gì với cô ta Chaeyoung bấu tay vào chiếc váy. Hành động đó của Chaeyoung làm Lisa mềm lòng. Cô nhận ra mình hơi quá đáng khi mắng Chaeyoung
- "Lau nước mắt đi. Cô định để mọi người nghĩ tôi làm gì khuất tất với cô hay sao mà ngồi trong xe tôi khóc rưng rức vậy".
Chaeyoung rút từ trong túi áo ngực một chiếc khăn tay. Chaeyoung đang buồn nhưng cũng hơi ngạc nhiên khi thấy thời đại này vẫn có người dùng khăn tay.
Chiếc xe lướt qua mọi cung đường. Lisa cứ lái xe, chiếc xe lao vun vút. Còn Chaeyoung , cô không đủ bình tĩnh để nhận ra mình cần phải làm gì. Cô cứ ngồi như thế, mặc cho Lisa lái chiếc xe tới nơi mà cô ta muốn.
Con đường dẫn ra ngoại thành cứ mỗi lúc một trong lành, dịu dàng và bình yên đến lạ. Tới lúc này, Chaeyoung mới thấy bình tĩnh hơn một chút.
- "Giám đốc..."
- "Có chuyện gì?"
- "Tôi muốn hỏi một chút"
- "Uhm"
- "Anh Dong ... Anh ấy thực sự là con của chủ tịch ư?"
Lisa đánh tay lái né tránh một chướng ngại vật trên đường khiến Chaeyoung mất thăng bằng lao người về phía trước. Gương mặt cô khẽ nhếch mép cười:
- "Tôi tưởng cô phải biết điều đó chứ? Hay cô định nói, cô hoàn toàn không hề biết về thân phận của anh ta?"
- "Tôi không biết. Thực sự là như vậy. Hồi còn học bên Pháp, tôi thấy anh ấy giàu có nhưng tôi không thể hình dung được anh ấy lại là con của chủ tịch . Khi vào đây làm, tôi cũng đã rất bất ngờ khi anh ấy làm giám đốc. Nhưng hôm nay, tôi..."
- "Cô thấy tiếc? Nếu tiếc giờ quay lại có lẽ vẫn kịp đó"
Giọng của Lisa đầy mỉa mai
- "Không phải vậy. Tôi và anh ấy..." - Chaeyoung định giải thích nhưng rồi cô sực nhớ ra, cô và Lisa là gì để phải chứng minh cho cô ta thấy sự trong sạch của cô ?
Chaeyoung im lặng. Cô đưa mắt nhìn ra ngoài trời. Lisa trộm nhìn nét mặt ưu tư của Chaeyoung và cảm thấy có lỗi phần nào khi đã nói những lời nặng nề
- "Chân cô còn đau không?"
- "Chân tôi?"
Chaeyoung cúi xuống và tháo chiếc giày ra khỏi chân. Từ lúc lên xe đến giờ, cô thậm chí còn quên mất là mình đau chân. Nhưng bây giờ, nó thực sự khiến cô cảm thấy khó chịu và nhức nhối quá. Đôi giày quá cao, việc phải di chuyển trên nó là một cực hình với Chaeyoung . Cô bóp nhẹ vào chân mình và khẽ xuýt xoa.
- "Chịu cô thật. Đến đau mà cũng quên nữa à?"
Chaeyoung bật cười vì câu chọc ghẹo của Lisa. Cảm giác mỗi lần bên cô ta rất khó đoán định. Đôi khi nó là sự bực bội đến phát khóc, có lúc lại là một cảm giác ngưỡng mộ nhưng cũng có khi thật thú vị như khoảnh khắc này chẳng hạn. Cô ta như một ẩn số mà ban đầu người giải tưởng như đơn giản để nắm bắt nhưng càng nghĩ vậy người ta mới càng lầm.
- "Giám đốc, chúng ta đi đâu vậy?"
- "Trông tôi không có tướng làm giám đốc hay sao mà lúc nào, đi đâu cô cũng phải cô gọi tôi "Giám đốc, giám đốc" như vậy thế. Cô tưởng gọi thế ngoài giờ làm thì sẽ được thêm lương à?"
- "Tôi... tôi không biết phải gọi cô thế nào cả"
- "Tôi hơn tuổi cô và tôi tên là Lisa . Cô chưa biết điều này à?"
- " Vâng , unnie Lisa "
Lisa cười. Coi thích câu trả lời của Chaeyoung mỗi khi cô ta đáp lại coi một cách đầy bực bội theo kiểu đó.
- "Cô đi cùng tôi đến một nơi được không? Tôi cảm thấy sợ nếu phải đi một mình"
- " Unnie đang đùa tôi đúng không? Nơi nào mà khiến unnie sợ được cơ chứ? Mà unnie nghĩ tôi mạnh mẽ đến mức có thể cho unnie nương tựa khi sợ hãi hay sao mà nhờ tôi?".
Lisa dừng xe một cách đột ngột. Đôi mắt chị ta đượm buồn và né tránh nhìn vào Lisa
- "Tôi xin cô. Coi như là tôi năn nỉ cô giúp đỡ".
Tới giờ thì Chaeyoung hiểu, nó không phải là một câu chuyện đùa. Cô bối rối:
- " Unnie ... đi đi"
Chiếc xe tiếp tục lao vút trên con đường mà với Chaeyoung là xa lạ. Ngồi bên Lisa , nghe một bản nhạc không lời, làn gió nhẹ thổi tung bay lọn tóc mềm buông rủ bờ vai của Chaeyoung khiến cô cảm thấy thật bình yên. Nhưng trong một vài khoảnh khắc nào đó, cô lại băn khoăn đôi chút về nơi mà cô và Lisa sẽ đến.
BẠN ĐANG ĐỌC
Cover ( LiChaeng ) [ Longfic ] Không cần định mệnh , tôi vẫn yêu em
FanfictionAu : Hamcao_parkdino Cover : TaegangerDevil ( Mon ) https://www.wattpad.com/story/47945573-longfic-kh%C3%B4ng-c%E1%BA%A7n-%C4%91%E1%BB%8Bnh-m%E1%BB%87nh-t%C3%B4i-v%E1%BA%ABn-y%C3%AAu-em Đã được au đồng ý