Chương 34: Bí mật của Tử Hồ ( tam )

441 10 0
                                    

Ba người đang tranh chấp không ngớt, chợt nghe bên phải ngã rẽ truyền đến tiếng nói chuyện, loáng thoáng còn là giọng nói của một nữ tử, trong lòng không khỏi đều là rùng mình.


Là Tử Hồ? ! Ả đuổi tới?


". . . . . . yêu ma bị giam giữ rốt cuộc là thứ gì? Như thế nào tất cả mọi người đều muốn đi cứu hắn?"

 Giọng nói của cô gái kia bỗng nhiên vang lên, càng ngày càng gần, mắt thấy đã sắp tới gần.


"Cũng giống như người, danh tiếng bên ngoài khó tránh khỏi có rất nhiều thị phi. Lúc trước là đơn thuần chỉ muốn cứu, dần dần liền biến thành vì nổi danh mà cứu. Trăm ngàn năm qua, chưa từng có ai có thể thành công cứu được hắn ra ngoài, cho nên, ai có thể cứu ra, chẳng phải sẽ nổi danh sao."


Nam tử nói chuyện âm thanh khàn khàn khô khốc, ngữ điệu cổ quái.


"Ha ha, cái này ta biết, rất nhiều người đều muốn nổi danh. Bất quá, Đình Nô ngươi còn chưa nói cho ta biết, rốt cuộc yêu quái bị giam là cái thứ gì. . . . . ."


Giọng nói chợt ngừng lại, từ chỗ rẽ đi tới chính là một bạch y thiếu nữ, giờ phút này đang đối diện với ba thiếu niên mắt to trừng mắt nhỏ.


"Tư Phượng! Lục sư huynh! Nhược Ngọc!" 

Toàn Cơ rốt cuộc gặp được bọn họ, nhịn không được kích động, xông lên, liên thanh nói : "Thế nào? Con hồ ly kia không thương tổn các huynh chứ?"


Ba người còn có chút không kịp phản ứng, ngơ ngác nhìn nhìn nàng, rồi lại nhìn nhìn nam tử mặc áo đỏ ngồi trên xe lăn ở phía sau, cuối cùng nhìn thấy con Tử Hồ bị ngất xỉu trong lòng nam tử nọ.


Vũ Tư Phượng lẩm bẩm nói: "Toàn Cơ. . . . . . Muội lại gặp chuyện kỳ quái gì đó. . . . . . Người kia là ai? Hồ ly kia. . . . . ."


Toàn Cơ quá mức kích động, nói năng lộn xộn đem chuyện mình tại sao gặp được Giao nhân, như thế nào lên tới Thiên Cực các tìm chân thân Tử Hồ, tại sao lại đả thương Tử Hồ, cuối cùng cùng với Giao nhân đi tìm bọn họ kể qua một lần, ba người nghe xong nghẹn họng nhìn trân trối.


Nhược Ngọc chỉ vào con hồ ly kia, cả kinh nói: "Muội. . . . . . muội có thể đả thương ả? !" Trình độ kỳ quái này, không thua gì chứng kiến heo có thể bay.


Kỳ thật chính Toàn Cơ cũng là mơ mơ hồ hồ, nhưng tiểu hài nhi luôn có lòng háo thắng, những chuyện tốt luôn thích ôm vào mình, lập tức cười nói: "Đúng nha! Ta dùng lửa thiêu nàng ấy. Kết quả nàng ấy lại bị dọa đến bất tỉnh."


Nhược Ngọc âm thầm lắc đầu, vẫn còn có chút nửa tin nửa ngờ, Chung Mẫn Ngôn tựa hồ đang nhớ lại chuyện cũ, mím môi không nói lời nào. 

Vì thế Vũ Tư Phượng tiến lên, thay nàng vỗ vỗ bụi đất trên vai, hòa nhã nói: "Lần sau không thể lỗ mãng như vậy, hiểu chưa?"

Toàn Cơ ngoan ngoãn gật đầu, chợt thấy vạt áo trước ngực hắn tán loạn, lộ ra trung y màu trắng bên trong, mơ hồ còn có thể nhìn thấy vết đỏ trên ngực, không khỏi quá sợ hãi, chỉ vào chỗ đó vội la lên: "Huynh bị thương? ! Con tử hồ ly kia còn nói không đả thương người! Ta. . . . . . Ta lập tức sẽ giết ả ta!"

Lưu Ly Mỹ Nhân Sát Quyển 2Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ