Editor: Vũ Kỳ
_______________Vậy mà Nguyên Tự còn đem quà tết sang tặng, Lâm Liên thật không có mặt mũi nào mà đuổi anh đi.
Vì thế từ sau hôm 30 tháng 12, đây là lần đầu tiên Nguyên Tự thành công bước vào Tạ gia.
Nguyên Tự cười tươi như hoa đi vào, đương nhiên thái độ so với trước kia còn tốt hơn rất nhiều. Trước tiên anh ngoan ngoãn ngồi vào sô pha trong phòng khách, sau đó bật TV xem.
Lâm Liên và Tạ Hưng Chí đang chuẩn bị thức ăn, nhìn đồng hồ cũng đã đến giờ cơm, khách sáo hỏi một câu: "Hay là con ở lại đây ăn cơm đi?"
"Vâng, cảm ơn mẹ."
Lâm Liên: "..."
Tuy ngay từ đầu đã nghĩ anh sẽ đồng ý, nhưng là thấy Nguyên Tự nhận lời nhanh như vậy, bà vẫn không khỏi cảm thán một chút.
Nguyên Tự đồng ý ở lại, Tạ Hưng Chí lại phải ra ngoài mua thêm chút đồ ăn. Lâm Liên sắp xếp lại mấy món quà anh đem đến, thấy không ít đồ quý, trong lòng có chút giật mình.
Lúc ăn cơm trưa, không khí trên bàn cơm khá nghiêm túc.
Tạ Manh quả thực bội phục Nguyên Tự, thánh cmnr! Mọi người đều xấu hổ nhìn anh ta như thế, vậy mà anh ta vẫn nuốt trôi cơm à?
Nguyên Tự chẳng những có thể ăn uống ngon lành, thậm chí còn có hứng thú nói chuyện phiếm.
"Đúng rồi, tay của Hãn Dịch chắc là đã đỡ hơn nhiều rồi nhỉ?" Nguyên Tự đột nhiên quay sang phía Tạ Hãn Dịch.
Tay Tạ Hãn Dịch run lên, có chút khẩn trương mà nói: "Tốt hơn nhiều rồi ạ."
Nguyên Tự cười nói: "Vậy thì tốt quá, vừa hay anh có quen một người bạn, cậu ấy là nghệ sĩ piano, gần đây đang muốn tìm học trò đấy."
Nghệ sĩ piano muốn tuyển học trò?
Tạ Hãn Dịch cười khổ một chút nói: "Em cũng đã 23 rồi, hơn nữa em đã rất lâu không đàn, nếu bây giờ học cũng sẽ không làm được gì nữa."
Nguyên Tự cúi xuống nhìn bát cơm trước mặt, nói: "Cứ coi đấy là một sở thích thôi, không cần áp lực phải biến nó làm sự nghiệp của mình. Đi học chơi chơi cũng tốt, từ lâu anh đã nghe chị em nói rằng em đánh đàn rất giỏi, cứ theo học vài năm đi, biết đâu có thể tạo ra kỳ tích."
Tạ Hãn Dịch quả thật cảm thấy có chút bị thuyết phục, Nguyên Tự lại tiếp tục nói: "Bạn của anh tên là Tu Tháp Tư, em có biết cậu ấy không?"
Nghe thấy tên này, Tạ Hãn Dịch sửng sốt, hai mắt sáng ngời. Dĩ nhiên, cậu rất hâm mộ vị đại sư này.
Nhưng mà... nghĩ lại thì chị ba sẽ sớm ly hôn với anh rể thôi, giáo viên nổi tiếng như vậy, để anh ấy chi nhiều tiền thì thật quá thiệt thòi. Cho nên cậu lắc đầu nói: "Thôi bỏ đi, ngón tay của em vẫn chưa được linh hoạt như bình thường."
Nguyên Tự sớm có đối sách: "Anh đã giúp em hỏi qua bác sĩ giải phẫu, ông ấy nói phẫu thuật rất thành công. Tuy là vết thương cũ từ nhiều năm trước, nhưng bởi vì em luôn chăm sóc vết thương rất tốt, trong ca mổ, bác sĩ đã có cái nhìn trực quan hơn về vết thương và đưa ra cách trị liệu phù hợp. Ông ấy nói, hiện tại em hoàn toàn có thể đánh đàn piano."
BẠN ĐANG ĐỌC
『HOÀN』Ly Hôn Công Lược Chỉ Nam - da Thanh Oa
RomanceThuần Việt: Kế Hoạch Ly Hôn Đúng Đắn Tác giả: da Thanh Oa Số chương: 70 chương (đã hoàn bản raw) Nguồn: Wikidich, Tấn Giang,... Edit: Vũ Kỳ, Cá, Rii Ngày mở hố: 30/4/2020 Ngày lấp hố: 19/12/2020 1. Đây là bộ đầu tiên bọn mình làm nên không tránh khỏ...