Cười để mà khóc, làm bạn với chết chóc để mà sống. – Trích từ tác phẩm "Sống" của Dư Hoa.
Gã mơ thấy mình còn rất nhỏ, dáng vẻ tầm năm sáu tuổi, ngồi ở đầu giường, một bên là tấm sưởi(1) nóng hầm hập, một bên dựa vào một người phụ nữ.
Người phụ nữ bụng to, gã không dám dựa mạnh, chỉ nghiêng đầu gác hờ lên tay, vờ như rất thân thiết.
Người phụ nữ ấy thật xinh đẹp, chẳng kém gì các ngôi sao nổi tiếng trên TV, khuôn mặt trái xoan trắng nõn, mặt mày cân đối.
Người phụ nữ cầm một quyển sách cũ nát trong tay, đương chăm chú đọc câu chuyện trên đó.
Trình độ học vấn của người phụ nữ không cao lắm, khả năng đọc có hạn, truyện cổ tích dùng từ ngữ đơn giản mà đọc cũng lắp bắp, hay ngắc ngứ giữa chừng khiến người ta khó chịu, thế mà trông vẫn rất vui vẻ, một tay cầm sách, một tay đặt lên bụng mình, giọng điệu ngọt ngào trong vắt, nét mặt bình yên.
"... Lũ trẻ rủ nhau đến đầu kia của ngọn núi, trông thấy một dòng suối nhỏ, khe suối vui vẻ chảy từ đông sang tây, rì rào nói 'lũ trẻ ngu xuẩn à, nơi này có bánh ngọt thơm phức, gà nướng vàng óng, kẹo ngọt nhiều vô kể, đủ mọi màu sắc treo trên cây, tựa như sao trên trời, hái cũng không hết, nơi này còn có yêu quái ăn thịt người, chờ nuôi chúng bay thành những con cừu non béo múp, rồi một hơi nuốt chửng'."
"Mới đầu, bọn trẻ đều ngây ra vì sợ, một bước cũng không dám vượt qua, chúng sống bên này khe suối, hái nấm dại và dâu rừng để ăn, nấm dại chẳng có mùi vị, dâu rừng vừa chua vừa chát. Rốt cuộc một ngày kia, bé trai lớn nhất tự nhủ: 'Mình không chịu nổi nữa rồi, phải chi mình được ăn bánh ngọt và gà nướng ở bờ bên kia thì tốt biết mấy, rồi cả số kẹo ngọt nhiều vô kể nữa chứ.'"
"Cậu là người đầu tiên nhảy qua khe suối, ăn một bữa no nê trong khu rừng tươi đẹp, buổi tối lại nhảy về bên này, bảo rằng trong rừng không hề có yêu quái ăn thịt người. Thế là ngày hôm sau, bé gái lớn nhất tự nhủ: 'Phải chi mình được ăn bánh ngọt và gà nướng ở bờ bên kia thì tốt biết mấy, rồi cả số kẹo ngọt nhiều vô kể nữa chứ.' Ngay hôm ấy, cô theo cậu bé đầu tiên cùng nhau nhảy qua khe suối, ăn no nê một bữa trong khu rừng tươi đẹp, buổi tối cả hai kết bạn trở về, tuyên bố rằng bọn chúng vẫn không đụng phải yêu quái ăn thịt người."
"Các bé trai và bé gái nối tiếp nhau nhảy qua khe suối, đi thưởng thức bữa ăn ngon ở đối diện, một ngày qua đi, yêu quái ăn thịt người không xuất hiện, một tháng qua đi, yêu quái ăn thịt người vẫn không xuất hiện. Lũ trẻ lớn tiếng cười nhạo dòng suối cuộn trào không thôi, sau đó cùng nhau ở lại bên kia suối, mỗi ngày tự do tự tại đi qua đi lại trong khu rừng tươi đẹp, ăn thức ngon và vô số kẹo ngọt. Chỉ có một bé trai nhỏ tuổi nhất ở lại chỗ cũ, mặc các bạn ngày càng béo lên la hét ở bờ bên kia, nó vẫn kiên trì không chịu đến gần một bước."
"Lũ trẻ băng qua khe suối mỗi ngày gọi cậu bạn nhỏ của chúng: 'Này, cậu qua đây đi, dòng suối chỉ nói dối thôi, ở đây không có yêu quái ăn thịt người, cuộc sống bên này hệt như thiên đường vậy!' nhưng bé trai nhỏ nhất không hề bị lay chuyển, cậu vẫn tiếp tục hái nấm dại và dâu rừng để sống. Cậu nhớ lời bà nội từng dặn khi đi xa, trên đời này chẳng có bữa cơm nào là miễn phí, khi không nhàn hạ mới là cạm bẫy đáng sợ nhất trong rừng."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đam mỹ] Đại Ca - Priest
RandomCredit: thuyluunien.wordpress.com _____________________________ Gã thiếu niên Ngụy Khiêm, mười ba mười bốn tuổi không cha không mẹ, đèo bòng thêm con em cùng mẹ khác cha, cuộc sống khó khăn, đã thế lại còn nhặt được một thằng nhãi lang thang mặt dày...