- Chúng ta...
- Hình như vừa...
- Giết hết toàn trường đó - moonbyul chớp chớp mắt long lanh.
- wow.. Trông vậy chứ cực nhọc ghê nha.
- Mệt chết đi được.
- Sam không sao chứ? Hình như ông bị đám học sinh tấn công. - wheein
- Không sao. Hơi đau một chút. Không nghĩ là chúng nó sẽ phản mình - Sam cười tự thấy bản thân đã sơ suất.
- Ừ, không sao thì tốt. Chúng ta vẫn còn một đối thủ nữa, kẻ đăm lén. - yongsun lạnh lùng nói.
- 12-1 à? - hwasa hỏi.
- Nhưng tại sao phòng tui lại có vài đứa lớp 1? - Somi
- Đơn giản đó là vì tụi nó biết thế nào cũng chết nên chết trước - Kris đến
Moonbyul nhìn Sam có chút suy tư cùng hoang mang. Có lẽ Sam cảm nhận được ánh nhìn đó thì liền quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt thương hại của moonbyul đang hướng tới mình. Sam chỉ cười trừ rồi nháy mắt, ý tứ "đừng cho ai biết cả". Moonbyul chỉ biết thở dài và lắc đầu.
- Tại sao lại giấu? - Cô hỏi nhỏ
- Nếu mọi người biết, mọi người sẽ lo lắng cho tôi và công cuộc dẹp loạn lớp 12-1 sẽ không thành công mất - Sam chỉ biết thở dài ngao ngán.
- Chăm sóc cho bản thân chút đi, làm người thì phải biết ích kỉ chứ. Tôi chỉ có thể làm cho chất độc ngưng phát tán, nhưng tôi không chắc nó có thể kéo dài mãi mãi. Tệ lắm là một tuần. Sau một tuần, chất độc sẽ bắt đầu lan ra toàn thân. - moonbyul nói bằng giọng nghiêm trọng.
- Chất độc này sẽ làm gì tôi? - Sam hoang mang gặng hỏi.
- Khi nó đã lan ra hết cơ thể, bắt đầu sẽ hút hết máu của cậu để nuôi những con virus tạo nên chất độc này, rồi ăn dần ăn mòn da thịt cậu. Đến khi cậu chỉ còn lại bộ xương. - moonbyul trả lời trong giọng buồn rầu rĩ.
- Vậy... Trong bao lâu thì tôi chết? - Sam lại cười trừ. Đôi mắt cậu mang nỗi buồn man mác.
- 24 giờ. - moonbyul nhấn mạnh.
- Dù sao tôi cũng phải chết. Chết sớm hay muộn. Có thể kéo dài bao lâu? - Sam lại cười, nụ cười thê lương biết bao.
- Đã nói rồi, tệ nhất là một tuần. Nhưng mà mới hấp thụ thêm vài linh hồn thì có thể đến hai tuần. Và dẹp cái nụ cười đó đi - Han huých cái vai của Sam.
- Hai người nói gì vui thế? - So i chạy lại gần tò mò.
- Chuyện của người lớn, con nít biết gì mà hỏi. - Sam và moonbyul đồng thanh.
- Hai người.. Hừ! - Somi hậm hực bỏ đi.
Nhưng khi vừa quay lưng lại, trên mắt cô nhoè đi "Anh hai đần!"
Cô vô tình phát hiện ông anh và moonbyul bí mật to nhỏ chuyện gì đó thì liền lén lút đi sau nghe lén. Mọi chuyện đều đã được lọt vào tai của cô nhóc.
- Sao lại khóc? - wheein tinh mắt đã thấy màng nước tựa như sương từ hốc mắt của cô nhóc suốt ngày chỉ biết cười thì tò mò hỏi.
BẠN ĐANG ĐỌC
Lớp Học Mà (MoonSun) (WheeSa) ( Cover)
KorkuAuthor: Alice (web truyen) Tên truyện gốc: Lớp học kinh dị 107Chap+1bonus