Tác giả: Mạc Như Quy
Edit: Wattpad Phượng Vô Song___________________
Bởi vì không nhận được tin nhắn của Tần Hải Tuấn, Lưu Trưng cho là đối phương không muốn đi ăn với mình, vì vậy tự đi ăn cơm.
Anh ăn chung với những sinh viên nam khác trong lớp, năm, sáu người hợp lại thành một bàn ở trong căn tin.
Đột nhiên nhận được tin nhắn của Tần Hải Tuấn, hỏi mình đang đâu.
"Haiz." Lưu Trưng yếu ớt thở dài, mọi người chung quanh hỏi anh làm sao vậy, anh xua tay nói không có chuyện gì, rồi cúi đầu trả lời Tần Hải Tuấn: "Anh đang ở trường, vừa nãy hỏi em không thấy em trả lời, nên anh ăn xong rồi."
Tần Hải Tuấn nhắn tiếp: "Địa chỉ, tôi đi tìm anh."
Lưu Trưng thoáng nhướng mi, có chuyện gì xảy ra à, Tần Hải Tuấn mà lại chủ động tìm đến mình?
"Em có làm sao không?" Quan tâm một chút, tiện thể gửi địa chỉ tới.
Lần này Tần Hải Tuấn không trả lời tin nhắn của Lưu Trưng, lập tức lái xe đến cổng trường đại học X, sau đó gọi điện thoại bảo Lưu Trưng ra ngoài.
Từ căn tin đi đến gõ cửa sổ xe Tần Hải Tuấn, Lưu Trưng không định lên xe: "Có chuyện gì, chiều nay anh có tiết."
Xe cửa hạ xuống, Lưu Trưng nhìn thấy một gương mặt thối ùm.
Nghe Lưu Trưng nói chiều nay có tiết, mặt Tần Hải Tuấn còn thối hơn, sở dĩ cậu đến tìm Lưu Trưng, còn không phải là vì muốn Lưu Trưng ở với mình à.
"Lên xe." Tần Hải Tuấn nói với anh.
"Làm sao vậy?" Lưu Trưng hơi do dự, đi vòng qua mở cửa rồi lên xe. Còn tiết học chiều nay, muốn nghỉ là nghỉ luôn, Lưu Trưng cảm thấy mình học cũng theo không kịp.
"Không có gì." Tần Hải Tuấn nhanh chóng lái xe rời đi, chở Lưu Trưng đến ven sông thành phố.
Hình như đang tận lực khoe kỹ năng, Lưu Trưng nhìn mà hoa cả mắt.
Nhưng thật ra Lưu Trưng còn muốn trợn trắng mắt, ha ha, bởi vì mấy cái này mình đều chơi chán rồi.
"Đến quán bar mua rượu đi." Khí trời quá tốt, ánh mặt trời cũng ấm áp hoà thuận, Lưu Trưng ngồi trên xe buồn ngủ: "Mua ít rượu, tụi mình đem xuống bờ sông uống."
Tần Hải Tuấn nghe anh, lấy bóp tiền đã lấp đầy đưa Lưu Trưng đi mua.
Lưu Trưng cười quỷ dị, lúc trở lại tay cầm theo bia và đồ nhắm, còn thêm một cái bóp khô quắt.
"Cho em."
Cầm lấy cái bóp mỏng dính, mặt Tần Hải Tuấn lập tức thối đi, mở ra nhìn quả nhiên chỉ còn dư lại hai trăm tệ.
"Anh đúng là không biết xấu hổ." Sáng nay bóp tiền cũng hết sạch như thế này, trên đường về mới đi lấy thêm, tổng cộng là năm ngàn tệ.
"Làm sao có thể nói như vậy được, không phải em thích lấy tiền đuổi cổ anh à?" Lưu Trưng ngồi xuống, cuộn chân lại khui một lon bia, đưa cho Tần Hải Tuấn.
BẠN ĐANG ĐỌC
TRỌNG SINH TỰ MANG THUỐC CHO MÌNH
HumorHán Việt: Trọng sinh cấp tự kỷ đái dược Tác giả: Mạc Như Quy Số Chương: 48 và 1 ngoại truyện Tình trạng: đã hoàn thành Thể loại: Tự Công Tự Thụ, Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Chủ công Kiếp trước Lưu Trưng là một tên não tàn. Sau...