Khán phòng hôm nay có vẻ thưa thớt so với mọi khi, chỗ ngồi của cả hai cũng cách khá xa bao cặp tình nhân khác
Ban đầu còn giữ vẻ chuyên tâm vào những thước phim chiếu trên màn hình cỡ đại. Đột ngột đến giữa phim, chuyển cảnh hai nhân vật chính ôm hôn khí thế muốn nổ mắt người xem
Yujin tự nhủ mình dẫu sao cũng là người trưởng thành tốt nhất không nên biểu lộ sự bất thường trong lúc này. Nhưng ngăn sao được hành động đi ngược với suy nghĩ, mắt lia sang phía khác trong khi tay lúng túng bóc bắp rang thế nào lại chạm phải bàn tay người bên cạnh
"Ah! Tôi không cố ý đâu"
Lắc đầu không trách, Minjoo cũng chẳng khác là bao. Hai má đã nhiễm tầng hồng từ lúc nào, bối rối quá mức thành ra vớ nhầm ly nước ai kia đưa lên miệng uống ngon lành trong sự ngơ ngác của người còn lại
"Đó là nước của tôi mà"
"Hả!? À, xin lỗi.. hay để tôi đi mua.."
"Không cần đâu"
Bật công tắc thờ ơ với mọi chuyện, Yujin quay trở lại với bộ phim chiếu dở. An Yujin vốn nổi tiếng ở công ty là người mắc bệnh sạch sẽ, thường đích thân kiểm tra mọi ngóc ngách nơi phòng làm việc, hễ phát hiện bụi bẩn chắc chắn sẽ trừ lương người phụ trách. Trong ăn uống lại càng kỹ tính hơn, nên tuyệt nhiên không có chuyện dùng chung đầu ống hút
"Giận tôi sao?"
"Không có!"
Minjoo mím môi áy náy vô cùng, Yujin để ý thấy được biểu cảm mất dần tự nhiên như hồi đầu của nàng. Thấy thế liền nâng ly nước lên, khẽ ngậm lấy đầu ống, hút một hơi như thường. Tự nhủ một lần phá lệ cũng chẳng sao!
Cảm xúc vui buồn đan xen lẫn lộn, nhưng đâu ngờ kết phim lại đau lòng đến thế? Nam chính qua đời do khối u ác tính, để lại thân một mẹ hai con gây sốc cho khán giả
Minjoo không khóc thành tiếng, khóe mắt nàng đơn giản đong đầy những giọt pha lê trong suốt, dần dà chảy dài rồi lăn xuống trên sườn mặt thanh tú
Cảnh tượng đẹp động lòng người được Yujin thu hết vào tầm mắt, người gì mà đến cả khóc cũng xinh phát hờn thế kia chứ?
Ngắm nhìn đến ngẩn ngơ không ý định dứt ra, trong lòng bỗng chốc lóe lên tia rung động nhưng rất nhanh sau đó liền tự mình dập tắt Mình bị gì thế này? Nhịp tim mình.. điên mất thôi
Tuy vậy, cách cư xử lịch thiệp như ăn sâu vào máu. Bàn tay chủ động đút vào túi áo lấy ra chiếc khăn nhỏ mình luôn mang bên người
"Đây này, cứ dùng của tôi"
"Cảm ơn"
.
.
.
Điểm đến cuối ngày là cho xe dừng trước nhà hàng Pháp, trùng hợp thay từ cửa bước vào trong liền trông thấy người quen. Nói đúng hơn thì là họ Shin cùng bạn gái cũng chỉ mới vừa đến, đang ngồi chờ món ở phía bàn bên kia
Lần theo ánh nhìn của người yêu, Yuna vừa vặn chạm mắt người mà ai cũng biết. Bất ngờ hơn thế khi lần này cậu ấy còn dẫn cả vợ theo, đích thị đây là lần đầu tiên cô trông thấy tiểu thư Kim thị ở ngoài đời Cô ấy xinh thật! Cách ăn mặc và phong thái thật sự vô cùng tương xứng với cậu ấy
![](https://img.wattpad.com/cover/253323134-288-k466968.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[JinJoo] Bản Thế Hoàn Hảo
Fanfiction"Chỉ cần cô đóng giả vợ tôi cho đến lúc cô ấy quay về, hai ta sẽ chấm dứt hợp đồng liền đường ai nấy đi" "Thế cô trả tôi bao nhiêu?" "Tùy cô ra giá!" "Hmm.. 100 triệu won" "Được tôi chuẩn bị hợp đồng ngay đây" Ôi trời! Đồng ý luôn cơ à? Đích thị co...