Chương 11: Đối đầu gay gắt

3K 347 18
                                    

Tiêu Chiến để lại cho Vương Thiệu Phi ấn tượng đầu tiên không tệ.

Tây Thành bọn họ lăn lộn hắc đạo mấy đời, khí chất lưu manh toát ra từ trong máu, đối với dân đọc sách có mấy phần ngưỡng mộ.

Trước mặt Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác chưa từng nói tục, nghiêm chỉnh đặt hộp quà xuống, thái độ với Vương Thiệu Phi cũng tôn trọng không ít.

"Đây là Tiêu Chiến mà con nói với người, nhân tài trường cảnh sát Nam Khai, tổ trưởng tổ trọng án khu A. Tiêu Chiến, gọi ba đi".

Nụ cười Tiêu Chiến cứng lại, ngượng nghịu cúi đầu chào.

"Con chào bác."

Giáo dục của một người là toát ra từ trong cốt tủy.

Những người lợi dụng thủ đoạn dựa vào người có quyền thế, cho dù lưng có ưỡn thẳng như thế nào thì cột sống vẫn cong, vừa nhìn đã biết, so với đứa trẻ được giao dục chính thống như Tiêu Chiến, về cơ bản là không cùng đẳng cấp.

Cháu cưng của ông được sinh ra từ người có cốt cách thì chất lượng tuyệt đối không kém được, Vương Thiệu Phi hài lòng nhìn cái bụng bằng phẳng của Tiêu Chiến.

"Ngoan, bên ngoài lạnh, mau vào trong ngồi".

.

.

.

Tiêu Chiến chưa từng nhìn thấy loại chiến trường này.

Cậu biết Vương Thiệu Phi thích trẻ con, nhưng không nghĩ đến Vương Thiệu Phi xem đứa bé trong bụng mình như trân bảo, cẩn thận từ tốn dìu vào nhà không nói, còn mời hẳn chuyên gia dinh dưỡng hỏi Tiêu Chiến có kén ăn không, thích ăn ngọt hay là ăn cay, chỉ cần Tiêu Chiến nói ra, cho dù ở tận chân trời góc bể cũng mang về cho cậu.

"Không cần phiền phức như vậy."

"Không phiền, chỉ chi chút tiền nhỏ. Con xem con gầy chưa kìa, bỏ lớp da xuống chỉ còn lại xương, con phải bồi bổ nhiều vào, đừng để cháu cưng của ta về sau sinh ra cũng gầy gò nhỏ bé".

Tiêu Chiến như ngồi trên bàn đinh, chột dạ sờ bụng.

"Tiểu Chiến, con yên tâm, chỉ cần con bình an sinh đứa trẻ này ra, ta làm chủ cho con, để con phong phong quang quang bước vào nhà họ Vương. Hai đứa con nếu sống không quen với lão già này, ta sẽ cho hai đứa một căn biệt viện trong khu, còn tặng thêm lì xì 20 triệu tệ."

Ông già này nói chuyện không dễ nghe xíu nào, làm như người ta chỉ mong muốn nhận khoản tiền này. Vương Nhất Bác dùng chân khều Tiêu Chiến, nhỏ giọng thì thầm.

"Giữ mặt mũi cho tôi chút đi, nhịn một lát nữa là xong."

Tiêu Chiến miễn cưỡng gật đầu.

"Người quá lời rồi."

.

.

.

Vương Nhất Bác từ từ thở ra một hơi, ai ngờ Vương Thiệu Phi đột ngột đổi chủ đề.

"Sau này đều là người một nhà, có mấy lời nói trước tốt hơn".

[BJYX-Trans] Omega đỉnh cấp khó cuaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ