Chương 29: Trở mặt

2.2K 290 32
                                    

Vương Nhất Bác xoay mặt qua, biểu cảm trên mặt đột nhiên vô vùng dữ tợn.

Lần thứ hai rồi, người thường bị tát tất nhiên đều muốn đánh lại, hơn nữa đây còn là đại thiếu Tây Thành sống trong nhung lụa.

“Đại thiếu không sao chứ? Có cần gọi bác sĩ không?”

Vương Nhất Bác siết chặt tay, lắc đầu, hít thở một hơi thật sâu. Sự dịu dàng, nhẫn nại, tính tình tốt của cả đời này dường như đều dành hết cho Tiêu Chiến.

Bạn đời mà, phải chiều, phải chiều, hơn nữa chiêu đó của Trần Phi quả thật thâm độc, Tiêu Chiến tức giận là lẽ thường tình, cứ để anh ấy giận, sau đó dỗ dành là được.

“Không sao.”

Vương Nhất Bác miễn cưỡng nở nụ cười nhẹ nhàng giải thích.

“Sir, anh hiểu lầm rồi. Tôi đối với anh như thế nào anh hiểu rõ nhất, làm sao tôi có thể làm ra lọai chuyện này?”

Trần Phi vội vàng phụ họa.

“Phải, thiếu gia, chuyện này đều trách tôi, là tôi ngu dốt đưa ra ý kiến này, cái miệng ngu này, tôi đáng chết, tôi lần sau không dám nữa.”

“…Vương Nhất Bác, cậu nói đúng, cậu là loại người gì tôi rõ nhất.”

Tim Vương Nhất Bác co thắt, Tiêu Chiến đang cười lạnh với cậu.

“Cậu, ỷ mạnh hiếp yếu, hạ lưu bỉ ổi, đê tiện vô sỉ, ỷ vào gia thế nhà cậu mà ngang ngược không sợ ai. Nếu không có Tây Thành thì người khác đã tùy tiện vứt cậu trên đường lớn rồi, cậu chính là tên côn đồ đầu đường xó chợ.”

Những lời này đúng là quá khó nghe, Vương Nhất Bác biến sắc, Trần Phi kích động đứng dậy, sỉ nhục cậu ok, dám sỉ nhục đại thiếu, tuyệt đối không được.

“Tôi nói rồi, đây đều là chủ ý của tôi! Đại thiếu  một lòng một dạ vì cậu, nếu không cậu cũng sớm bị Lý Quốc Phú chà đạp, sau đó bị bán đến động quỷ tiếp khách rồi! Tôi nói câu khó nghe, tính cách cậu như thế này, ra xã hội sớm muộn gì cũng bị người khác gặm đến cái xương cũng không còn!”

.

.

.

Trần Phi tức giận thở hồng hộc.

Người trong tổ trọng án chê cười Tiêu Chiến dựa vào Tây Thành lên chức, Tiêu Chiến giận cá chém thớt, đánh Vương Nhất Bác một bạt tai.

Chó ngao Tây Tạng của gia đình lầu trên chặn lối đi ở hành lang, Tiêu Chiến bất phân lý do, lập tức đổ hết trách nhiệm lên đầu Vương Nhất Bác.

Tiêu Chiến tự mình lọt vài tay Lý Quốc Phú, suýt nữa bị c.ưỡng h.iếp là Vương Nhất Bác không nghĩ hậu quả xông lên lầu cứu nguy, không hề quan tâm lúc đó Lý Quốc Phú vẫn còn tại chức.

Tiêu Chiến hưởng quá nhiều lợi ích từ thân phận thiếu gia Tây Thành, cũng không phải tự nhiên mà Vương Nhất Bác lại đối xử với anh như vật sở hữu cá nhân.

.

Nhưng Tiêu Chiến rõ ràng không nghĩ được những chuyện này.

Anh nghe thấy Vương Nhất Bác chỉ vì dục vọng cá nhân, không tiếc làm tổn thương ba mẹ mình, chút hảo cảm còn sót lại với Vương Nhất Bác cũng sắp tan thành mây khói.

[BJYX-Trans] Omega đỉnh cấp khó cuaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ