Chương 27: Lợi ích vĩnh viễn

2.1K 287 22
                                    

Tiêu Chiến bước đi loạng choạng, chặn đầu xe Trần Đạt Lương, mệt đến mức sắp ngất.

"Cứu.. cứu mạng."

"Tiêu Chiến?"

Tiêu Chiến yếu ớt gật đầu, ba mẹ từng nhắc với cậu về người chú họ Trần này, nói là từng có giao tình. Tiêu Chiến nhìn thấy cứu tinh, thở phào một hơi, ngất xỉu.

.

.

.

"Cháu trai, tỉnh lại, cháu trai?"

Tiêu Chiến chau mày, giằng co nửa ngày cuối cùng cũng từ từ mở mắt, cổ họng khô khốc. Từ chỗ Vương Nhất Bác chạy đến đây, cả đường không dám uống nước, mãi cho đến khi nhìn thấy chiếc xe Hồng Kỳ, thần kinh căng thẳng mới dám thả lỏng.

"Nước..."

"Lý Khang, mau rót ly nước."

Trần Đạt Lương kỹ lưỡng đánh giá Tiêu Chiến.

Lúc còn trẻ, Tiêu Tuấn Vĩ rất đẹp trai, nếu không ông già thô kệch đó làm sao lấy được người vợ xinh đẹp Triệu Cầm.

Mà Tiêu Chiến hoàn toàn thừa hưởng ưu điểm của Tiêu Tuấn Vĩ và Triệu Cầm, một gương mặt hiền hòa quốc thái dân an, dáng người cao mảnh mai, vẻ ngoài này bị tên nhóc Vương Nhất Bác nhìn trúng cũng không biết là phúc hay là họa.

"Cháu trai, uống chậm thôi, coi chừng sặc."

Tiêu Chiến mơ hồ hỏi.

"Cháu trai?"

Trần Đạt Lương trìu mến vỗ vai Tiêu Chiến .

"Lúc nhỏ ta từng ẵm bồng con, vừa chớp mắt đã lớn chừng này. Về rồi thì tốt, nếu không ta cũng không có lời giải thích với ông Tiêu và tiểu Cầm."

"Ba mẹ con sao rồi?"

"Haizz, ba con thì vẫn chống đỡ được, nhưng tiểu Cầm tìm con mấy mươi ngày này chưa ngủ được trọn một giấc, ta từ trước đến nay chưa từng thấy bà ấy bối rối hỗn loạn đến vậy, thật sự là rất gấp gáp."

Vành mắt Tiêu Chiến dần đỏ.

Cậu cả nói không sai, mình chính là quỷ đòi nợ, sau khi ra xã hội không cho được ba mẹ một ngày hạnh phúc, còn có con bên ngoài, làm mất hết mặt mũi ba mẹ.

.

.

.

"Trần lão gia, con muốn báo án!"

Tiêu Chiến vội vàng lau đi nước mắt, đưa quyển sổ lấy được cho Trần Đạt Lương.

"Con muốn vạch trần tội ác, Vương Nhất Bác hắn ta cưỡng ép nhân viên cảnh sát, giam cầm tự do người khác, vả lại Tây Thành còn kinh doanh rất nhiều hoạt động bất hợp pháp, đây là chứng cứ, trong đó có một sòng bạc ngầm, chỉ một kỳ đã thu nhập hơn 30 ngàn tệ."

Trần Đạt Lương ánh mắt phức tạp nhận lấy quyển sổ. Tình huống gì đây, không phải nói hai đứa tâm đầu ý hợp, con cũng có rồi sao?

"Cháu trai, ta có thể hỏi một câu không nên hỏi không, Vương Nhất Bác và con có thù gì?"

Ánh mắt Tiêu Chiến ảm đạm.

[BJYX-Trans] Omega đỉnh cấp khó cuaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ