Vương Nhất Bác từ lúc nhỏ đã nghe nói cậu có một người chú ba tên là Tiêu Chiến, nhưng vẫn chưa thấy mặt.
Sau đó Vương Nhất Bác vào năm 13 tuổi được đưa sang Hàn Quốc làm thực tập sinh, chậm rãi cũng dần quên đi chuyện này, mãi đến năm 18 tuổi từ Hàn Quốc trở về, trong buổi tụ họp gia đình mới gặp mặt chú Ba.
Nói như thế nào đây, Vương Nhất Bác xưa nay chưa từng thấy qua nam nhân nào đẹp mắt như vậy.
Cả người toả ra khí chất cao quý, ngũ quan đặc biệt xinh xắn, nhất là cặp mắt kia, là đôi mắt phượng đa tình, giống như cười mà không phải cười, sóng mũi cao, môi mỏng, liền dưới môi có nốt ruồi nhỏ, tấc cả đều cấm dục đến rối tinh rối mù.
Thời điểm Tiêu Chiến giương mắt nhìn cậu, Vương Nhất Bác cảm thấy đáy lòng đều đang run rẩy.
"Nhất Bác, nào đến đây, đây là chú ba con" .
Ông nội cười ha hả gọi cậu.
"Con từ nhỏ không phải la héc muốn gặp chú ba sao"?
Vương Nhất Bác trong nháy mắt lỗ tai đỏ hết cả lên.
Tiêu Chiến nhìn Vương Nhất Bác, chú ý mới thấy, Vương Nhất Bác có làn da trắng, mặc một thân quần áo thể thao Nike, ngũ quan tinh xảo, mặc dù mới mười 18 tuổi nhưng vóc dáng đã phi thường cao ráo, khiến cho mọi người nhìn vào đều yêu thích.
"Chú ba" Vương Nhất Bác nhẹ nhàng chào một tiếng.
"Ừm " Tiêu Chiến cũng nhẹ nhàng gật đầu.
Vương Nhất Bác đến bên cạnh Tiêu Chiến ngồi xuống, ngồi gần có thể ngửi được trên người Tiêu Chiến nhàn nhạt mùi lãnh hương.
" Tiêu Chiến, con không phải đầu tư công ty giải trí sao?" Ông nội cười hỏi Tiêu Chiến, "con nhìn xem, Nhất Bác từ nhỏ đã muốn làm thần tượng, thực lực của nó tuyệt đối không còn gì để nói, con xem một chút ....".
Vương Nhất Bác ngẩng đầu, cũng hiểu ra ý tứ trong câu nói của ông nội, hóa ra là muốn cậu đi cửa sau.
Tiêu Chiến không có lên tiếng, ngiêng đầu nhìn chằm chằm Vương Nhất Bác, đôi mắt thâm trầm đặt trên người cậu, Vương Nhất Bác trong chốc lát cảm thấy nửa người đều tê.
Tiêu Chiến gõ bàn một cái tựa hồ là đang suy nghĩ, nói "có thể" .
Vương Nhất Bác mở to hai mắt nhìn hắn, vô tình bốn mắt nhìn nhau, đôi mắt kia nhàn nhạt đa tình, trên mặt Vương Nhất bác hồng lên một tầng,
"cảm ơn chú ba".Đột nhiên, Vương Nhất Bác giống như thấy được trong mắt Tiêu Chiến có chút ôn nhu.
"Sáng mai con đến đón cậu ấy". Tiêu Chiến xoay người nhìn ông nội Vương lễ độ cung kính, "sẵn tiện con cũng muốn lên công ty một chuyến."
"Tiêu Chiến, con là người trong nghề, Nhất Bác làm không tốt, con cứ tỳ ý dạy dỗ, tuyệt đối đừng khách khí, đứa nhỏ này tính tình bướng bỉnh."
"Vâng."
Tiêu Chiến chỉ đáp một tiếng.
Vương Nhất Bác cảm thấy mình hít thở không thông, mặt kiềm nén đến đỏ bừng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ZSWW] [EDIT] CHÚ BA (HOÀN)
FanfictionTile: Chú Ba Author : Tangxiaoxin210 Lưu ý : Đây là truyện Chiến Sơn Vi Vương, ai không đọc được xin đừng đọc. Xin cảm ơn.