Chương 3

784 68 1
                                    

Một bữa cơm, Vương Nhất Bác cơ hồ một mực vùi đầu ăn, Tiêu Chiến cũng không nói gì thêm, giúp cậu nướng thịt, chính mình cũng không có ăn bao nhiêu.

Vương Nhất Bác trong lòng vui vẻ, Tiêu Chiến gắp bỏ vào trong chén cậu một miếng thịt đã chấm sẵn gia vị, cậu cứ thế ăn, hoàn toàn không ngẩng đầu lên. Tiêu Chiến chống cằm nhìn cậu, cảm thấy rất thú vị, nhìn Vương Nhất Bác ăn đến hai bên má phồng lên, đáng yêu vô cùng.

Sau đó, gắp một miếng thịt, chấm tương ớt, nhẹ nhàng bỏ vào trong chén cho Vương Nhất Bác, cậu không có thấy, cứ thế gắp lên ăn.

"Oa, cay." Cậu cau mày  nhả miếng thịt đang nhai ra, trong nháy mắt, mặt đỏ bừng cả lên, tay chân luống cuống, bê ly nước bên cạnh lên uống.

Tiêu Chiến híp mắt nhìn cậu, ánh mắt cong cong.

Vương Nhất Bác giương mắt trừng người ngồi đối diện, phồng má lên như một bé con.

"Xin lỗi, chú không thấy rõ." Tiêu Chiến nhíu mày, không có chút nào là mang thành ý xin lỗi, một đôi mắt phượng xinh đẹp cong lên.

"Chú ba, chú thật là ấu trĩ." Vương Nhất Bác bĩu môi.

Tiêu Chiến cười ra tiếng, giọng trầm trầm, cũng không bởi vì câu nói của cậu mà cảm thấy không thoải mái, chậm rãi giơ ly nước lên, ra hiệu một cái :"nào!  Xem như chú xin lỗi con."

Giờ phút này, Vương Nhất Bác đột nhiên cảm thấy, chú ba của cậu giống như người trẻ tuổi, cũng sẽ nghịch ngợm, cũng sẽ xin lỗi.

"Tốt! Ăn nhanh đi, ăn xong liền ngủ một giấc thật ngon, buổi chiều không phải con còn tập luyện sao?"  Tiêu Chiến nhìn qua, thấy Vương Nhất Bác một mực thất thần.

"A, a." Vương Nhất Bác, nhanh chóng gật đầu.

Thời gian nghỉ trưa là hai giờ, nhưng mà hai ăn cơm liền mất hết một giờ, về nhà đi ngủ sợ là không có khả năng, cho nên, Tiêu Chiến liền đem cậu dẫn đến phòng làm việc của mình, :"ghế sofa, có thể ngủ chứ?"

"Có thể." Vương Nhất Bác không có kén chọn, tiến vào căn phòng, đưa mắt nhìn nhìn, căn phòng thiết kế đơn giản, không quá xa xỉ, đây cũng là lần đầu tiên, cậu được bước chân vào phòng chú ba.

Tiêu Chiến gọi điện thoại, nhờ Vu Bân đem một cái chăn bông qua.

"Dạ không cần, dù sao trời nóng, cũng không cần đắp." Vương Nhất Bác từ chối.

"Đắp kín." Tiêu Chiến đem Nhất Bác ép nằm xuống, sau đó, đắp chăn trên bụng cho cậu, ngón tay lơ đãng ở tại eo cậu mà xoa xoa, :"đắp kín lại, phòng ngừa bị nhiễm lạnh."

Lỗ tai cậu hồng lên, ngửa đầu nhìn Tiêu Chiến, thấy trong mắt hắn chỉ toàn là ôn nhu. Máy điều hoà thổi vù vù, gian phòng trở lại yên tĩnh, Vương Nhất Bác có chút say mê, khẽ gọi :"chú ba."

Tiếng nói có chút nhỏ, ngọt ngào.

"Ừm." Tiêu Chiến nhìn cậu, rất thích cậu biết điều như này.

"Ở lại đây với con."

"Được. "  Tiêu Chiến chậm rãi nâng lên khoé miệng, bị cậu đột nhiên ủy lại thế này, đột nhiên hắn muốn trêu chọc một chút, đáy lòng ngứa ngứa, đưa tay vuốt lên đỉnh đầu cậu, tóc rất mềm mại, tóc rất nhiều, sờ tới, sờ lui, cảm giác mềm mềm như một chú cún con, hắn nhẹ giọng dỗ giành.

"Ngủ đi ! đến giờ sẽ gọi con dậy."

[ZSWW] [EDIT] CHÚ BA (HOÀN)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ