23. Cần một ai đó quan tâm tôi như thế!

353 39 2
                                    

Giữa buổi trưa nóng nực của Bắc Kinh vào mùa xuân tháng ba, Lưu Vũ và Châu Kha Vũ sau khi đi học về đang ngồi nói chuyện trên giường gỗ, mồ hôi chảy nhễ nhại không chịu nổi phải bật đến hai ba cái quạt điện lên...

Hả??? Doãn Hạo Vũ muốn theo đuổi cậu thật sao? - Lưu Vũ bất ngờ thốt lên, đáy mắt bộc lộ rõ nét vẻ sung sướng. - Cậu cứ từ từ mà thích nghi với em ấy thế nhé! Doãn Hạo Vũ là cậu bé tốt lắm đó.

Nhưng mà Vũ Ca... - Châu Kha Vũ nhăn mày nhăn mặt nhẹ giọng tiếp lời. - Nói thật là nhiều lúc cậu ấy có bảo vệ em hơi quá.

Tại vì cậu thường xuyên bị bắt nạt mà, vậy nên cậu nhóc ấy mới lo lắng mà bảo vệ cậu nhiều như thế chứ! ... Mà hiện tại Doãn Hạo Vũ sao rồi? - Lưu Vũ quay lại vấn đề chính.

Cậu ấy bị đình chỉ học 3 ngày. - Châu Kha Vũ thở dài, hai bàn tay dựa ra sau mép giường rồi nắm chặt ga làm nó nhăn nhúm lại.

Có bị ghi tội vào học bạ không? - Lưu Vũ biểu lộ sự lo lắng hỏi cậu em trai.

Không... Cậu ấy may mắn kiềm chế kịp thời hành động của mình, vả lại Trần Tiền Đình cũng là người gây hấn trước. - Châu Kha Vũ đáp lại đầy đủ chi tiết.

Vậy đúng là may mắn thật, giờ cái thằng nhóc quỷ quyệt đó vừa bị đình chỉ học hai tháng, vừa chiễm chệ được lão sư ghi danh vào học bạ. Thật là xứng đáng. - Lưu Vũ hài lòng, bình thản phe phẩy cây quạt trên tay mấy cái vào mặt mát rượi.

Em phải đi xem cậu ấy bây giờ thế nào. - Châu Kha Vũ bật dậy đứng lên đi ra khỏi giường, cánh tay nắm chốt cửa chuẩn bị đi ra khỏi căn trọ. - Em đi nhé Vũ Ca!

Ừm! Cậu nhớ mời Trần Ca sang nói chuyện với anh nữa nhé! - Lưu Vũ vẫy vẫy tay tạm biệt cậu em trai bước ra khỏi cửa phòng.

Tại phòng trọ của Cao Khanh Trần và Doãn Hạo Vũ...

Ô hổ... Mày ghê thật đó nha Khun Patrick. - Cao Khanh Trần cảm thán cậu bằng ngôn ngữ giao tiếp của người Thái. - Chưa gì mày đã trực tiếp thừa nhận ý muốn của mình như vậy rồi. Tao phục mày muốn chết rồi đây này! - Anh cúi đầu xuống đưa ra một cái lạy tạ ơn cho cậu em chí cốt đồng hương của mình.

P' Nine, không cần phải bái phục em đến mức thái quá như thế. - Cậu nhóc họ Doãn cắm ống hút uống một ngụm sữa dâu mà trừng mắt nhìn anh. - Mình thích ai thì cứ theo đuổi người đó là được mà. Đặc biệt là anh phải chân thành với người ta người ta mới chân thành với mình được. Có vậy thôi cũng phải làm quá lên với em.

Cái đó thì cảm ơn cậu đã nhắc. Cũng may cho mày nếu không phải mày cũng là học bá Thái Lan lai Đức. - Anh mang theo giọng điệu trêu ghẹo ngồi xuống bên cạnh cậu lải nhải tiếp. - Mày muốn theo đuổi được giáo thảo Châu siêu đẹp trai lai láng như cậu ta thì phải giỏi phải mưu mô nữa. Và làm sao để thả thính cho nó khôn khéo trong khi mày đối nhân xử thế vẫn chưa được đảm bảo đây?

P không cần phải nhắc khéo như thế, em biết mình cần phải làm gì mà. - Cậu lườm nguýt Cao Khanh Trần một cái.

[💞Fanfic (Phong Cảnh Nguyên Lâm) CRUSH ON YOU💞]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ