16. Phá bỏ khoảng cách giữa đôi ta

257 42 14
                                    

Chiều hôm nọ...

Doãn Hạo Vũ chỉ bất thình lình xuất hiện đi qua một sân bóng rổ nhỏ. Thấy một người con trai mà mình vẫn luôn thầm mong được đến bên cạnh đang ôm vai bá cổ với bạn bè chơi thể thao ở bên dưới... Nhưng chưa khiến cậu trai nhỏ này yên tâm thì chàng trai cao lớn ấy đã vấp ngã, vì một người bạn khác đã cố tình giẫm vào chân anh.

Này! Anh cố ý phải không? - Cậu chạy tới đẩy vai anh bạn của Châu Kha Vũ ra khỏi bao vây xung quanh anh.

Gì chứ? Cậu nói nhảm à? Tránh ra. - Anh bạn đó đẩy cậu một phát.

Dừng... Dừng lại. - Châu Kha Vũ cố gượng đứng dậy can ngăn bọn họ sắp gây ra ẩu đả.

Tạm thời tôi sẽ nói chuyện với anh sau. Mọi người dẫn Châu Kha Vũ đến phòng y tế trước đi. - Cậu thúc giục các anh vây quanh Châu Kha Vũ, chân cũng tự động bước đi theo sau bóng lưng bọn họ.

Ở phòng y tế, sau khi mọi người hỏi thăm chân của Châu Kha Vũ xong thì đến lượt Doãn Hạo Vũ đứng núp sau cánh cửa bước vào.

Mãi mới thấy cậu vào đây. - Anh ngạc nhiên nhìn cậu.

Em không thể làm phiền các tiền bối được. Ban nãy còn gây ra chuyện không nhỏ. - Cậu ngồi bên cạnh giường Châu Kha Vũ.

Tôi bỏ qua chuyện đó. Là bạn bè tốt với nhau mà, chuyện bình thường thôi. - Châu Kha Vũ mặt thản nhiên nói.

Em thấy anh bây giờ ngoài chữ "thảm" ra thì chẳng cân xứng với chữ gì nữa hết. - Cậu lắc đầu cười nói. - Anh bị bắt nạt nhiều lần rồi nên quen đúng không?

Ừ... Tôi quen rồi. Dù có muốn lấy lại công bằng đi chăng nữa thì chẳng có gì thay đổi được chuyện đã xảy ra. Mấy vết thương như thế này cũng cần thời gian hồi phục đấy thôi.

Doãn Hạo Vũ ngồi im lặng, đầu gật gù mấy cái như đã hiểu chuyện. Và chốt ra một câu nói.

Châu Kha Vũ, anh là đồ ngốc. - Mặt Doãn Hạo Vũ từ nghiêm túc rồi tự cậu bật cười một cái. - Anh thấy em nói đúng không hả?

Ý cậu sao cũng được, vì bạn bè cũng nói tôi ngốc mà. - Anh thản nhiên cười theo cậu.

Anh xem, nếu như em không đẩy anh bạn đó ra để vạch tội thì anh vẫn sẽ cho qua như một tai nạn hay sao? Em thấy anh ta nhìn xuống bàn chân anh rồi khi anh chạy anh ta đã nhắm vào chỗ đó mà giẫm lên rồi. - Doãn Hạo Vũ dịu dàng giải thích mọi chuyện với anh.

Nhân thế mà, tránh sao khỏi những bất thường chứ. - Châu Kha Vũ nhẹ nhàng an ủi ngọn lửa công lý đang trỗi dậy của cậu.

Thế mới càng phải tránh. Em sẽ đi nói rõ mọi chuyện với anh ta. - Doãn Hạo Vũ định đứng dậy bước đi.

Thôi được rồi... Tôi cần người bầu bạn tâm sự hơn là để cậu ấy đi gây sự với người khác. - Châu Kha Vũ nắm bàn tay cậu kéo lại.

Hành động của anh làm Doãn Hạo Vũ bất ngờ, lòng bàn tay chịu thêm sức nóng lan toả từ nhịp tim đập của Châu Kha Vũ vừa cảm thấy hai mang tai mình đã đỏ từ bao giờ. Cậu ậm ừ đáp lại ước nguyện của anh rồi trở về ngồi chỗ cũ.

[💞Fanfic (Phong Cảnh Nguyên Lâm) CRUSH ON YOU💞]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ