23. "THỪA NHẬN RẰNG: CHỊ THÍCH TÔI!"

1.2K 70 2
                                    

Vào nhà 

Duyên vừa chạm tay lên cửa phòng thì Triệu gọi:

- Duyên này!

- Sao?

- Em định tính sao với số này? - Triệu chỉ tay về các món quà của Duyên.

- Cứ để đấy đi. Ngày mai cô Hồng sẽ tính.

- Hay là... chị có ý này!

- Ý gì?

- Chúng ta đi trao cho những người vô gia cư đi!

- Không, tôi bận lắm. Sắp tới giờ tôi phải đi rồi!

- Nhanh thôi mà, đi nhé! Xem như em làm một việc tốt nhân ngày sinh nhật của mình!

Nhìn giọng điệu thành khẩn của Triệu, Duyên đắn đo một lúc rồi cuối cùng thở dài một tiếng rồi đành đồng ý, Duyên và Triệu gom tất cả ra xe. Trên đường đi còn ghé qua các cửa hàng để mua thêm một số thứ. Duyên đánh lái đưa Triệu đi đến nơi Triệu kiến nghị, mặc dù cảm thấy không mấy dễ chịu.

- Đến rồi! Em ngồi trong xe đi, để chị xuống.

Duyên lẳng lặng quan sát qua cửa kính, Triệu thân thiện tươi cười, trao cho mỗi người mỗi phần thức ăn cùng những đồ dùng, các em nhỏ được tặng thú nhồi bông, người lớn thì được tặng quần áo, ai nấy cũng cười tươi khi đón nhận từ Triệu. Duyên cũng cười, thì ra làm những việc này lại vui như thế, và cô gái kia quả là người có tấm lòng nhân hậu.

Xong việc, Triệu trở ra xe:

- Xong rồi, chúng ta về thôi!

Trên quãng đường về, Triệu mỉm cười không ngừng:

- Giúp được người có hoàn cảnh khó khăn hơn mình, thật là hạnh phúc quá!

- Làm thế để sau này khi chết đi, chị sẽ được trở thành bà tiên à? – Duyên trêu.

- Không! Là cô tiên mới đúng! Là cô tiên xinh đẹp đấy!

Duyên liền bật cười trước suy nghĩ ngây ngô của Triệu.


Khi trở về nhà, phòng khách chẳng có ai, ông Tài và bà Xuân đã về phòng riêng, cô Hồng cũng vậy.

- Duyên! - Triệu níu tay Duyên lại.

- Lại sao nữa?

- Em ra sân vườn đi! Đợi chị một chút.

- Để làm gì?

- Em ra đi rồi sẽ biết.

- Không. Tôi không còn thời gian nữa, đã muộn giờ rồi.

- Không mất nhiều thời gian của em đâu, chỉ một chút thôi. Nhé!

Không cho Duyên cơ hội từ chối, Triệu đẩy Duyên ra sân vườn, còn mình thì chạy vào trong nhà.

Lát sau Triệu bước ra cùng với chiếc bánh kem trên tay cùng nến đã thắp sẵn.

- Là gì đây? - Duyên hỏi, gương mặt cũng không mấy ngạc nhiên.

- Là bánh kem socola đấy. Chị vẫn còn nhớ em kể rằng mỗi khi sinh nhật thì mẹ thường sẽ tặng em bánh kem socola như thế này! Chị đã tìm nhiều chỗ mới chọn được. Em nhìn xem. Có đẹp không?

[LongFic] TriệuDuyên - EM MUỘN RỒI PHẢI KHÔNG?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ