Lối đi nơi cầu thang vừa hẹp vừa tối.
Vừa rồi lúc Tề Diệp nghe thấy tiếng cửa nhà vệ sinh bị văng, vốn nghĩ đến việc rời khỏi đây.
Nhưng với thể lực của cậu hiện tại nếu thực sự từ chỗ này chạy ra, Tống Đào nhìn thấy có thể bắt được cậu ngay lập tức. Cậu căn bản không chạy được bao nhiêu bước.
Càng quan trọng hơn là đầu cầu thang yên lặng không người qua lại, không có camera giám sát, đến lúc cậu bị đánh xong Tống Đào đã bỏ đi mất rồi, đó mới là điều bất lợi nhất.
Cho nên lúc này cậu không có lựa chọn nào khác .
Tề Diệp đã chuẩn bị sẵn sàng để chịu đựng bị đánh một trận, mặc dù phương pháp "địch hao một ngàn ta tổn tám trăm" có chút cực đoan, nhưng sẽ không đến mức phải một mình ngậm bồ hòn làm ngọt.
Kết quả cậu không nghĩ tới chính là Đường Lê vậy mà cũng ở nơi đây, còn kéo cậu vào nơi này .
Môi mỏng của Tề Diệp hơi mím lại, nơi này không rộng lắm, tư thế này khiến cậu và đối phương đến sát gần.
Cổ tay cậu bị người nắm chặt, một tay khác đè chặt eo cậu, trói buộc không để cậu lộn xộn di chuyển.
"Cậu như này là có ý gì?"
Tề Diệp biết làm loạn lúc này đối với bản thân không có gì tốt, nhưng cậu không nghĩ Đường Lê có lòng tốt đến mức đi giúp đỡ mình.
"Bây giờ cậu đem tôi giữ chặt ở cái góc chết này, là muốn tiện cho Tống Đào động thủ hay vẫn là tiện cho cậu động thủ?"
Đường Lê sững sờ, rõ ràng là không ngờ đối phương lại nghĩ như vậy. Nhưng mà suy nghĩ một chút.
Cũng đúng thôi, trong mắt Tề Diệp, cậu và Tống Đào không phải thứ tốt đẹp gì, cá mè một lứa cả.
Cô vừa rồi chỉ chủ động kéo Tề Diệp đến đây trốn là đã coi như OOC rồi.
Tuy rằng sẽ bị trừ mất một ít điểm vận khí, mấy ngày nữa sẽ gặp xui xẻo, nhưng sau khi cân đong đo đếm Đường Lê vẫn lựa chọn làm như vậy.
Một mặt là sợ Tề Diệp giá trị hắc hóa gia tăng, mặt khác Đường Lê lại bị lương tâm lấn át.
Không phải cô chưa từng đánh nhau với Tống Đào, cái tên kia động thủ cũng không biết nặng nhẹ.
Từng quyền nện vào da thịt, cái loại thể chất chỉ mới tùy tiện dùng sức bóp một chút cũng đỏ cả mảng như Tề Diệp làm sao có thể chịu được?
Thấy Đường Lê không nói, Tề Diệp cho rằng mình đã đoán đúng.
"Đường Lê, tôi ngược lại đã đánh giá thấp cậu. So với tên ngốc ở bên ngoài kia, đầu óc của cậu dùng cũng khá tốt đấy."
Gương mặt kia, đôi mắt kia lạnh lẽo như sương tuyết bao phủ.
"Cũng càng vô sỉ."
"Ngậm miệng."
Đường Lê không chịu được nhất chính là ánh mắt này của cậu, vừa lạnh vừa u ám, khiến trong lòng cô buồn bực đến hoảng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[EDIT] Sau khi nữ cải nam trang tôi cầm kịch bản nam chính
Novela JuvenilTác giả: Biệt Hàn Thể loại: Xuyên Không, Truyện Nữ Cường, Ngôn Tình, Truyện Sủng, Hài Hước, Nữ Edit : Trúc Dạ Ngọc từ chương 40 trở đi Editor chỉ đăng duy nhất trên wattpad ngalin6, các trang khác đều đăng lậu Trạng thái: Đang ra Truyện này mình kh...