.
Cung Tuấn bật dậy từ cơn ác mộng, hắn nhìn thấy mình trong gương vô cùng suy sụp. Hai bọng mắt sưng đỏ lên, gương mặt hốc hác. Nhìn vô cùng tiều tụy.
Hắn nhớ lại viễn cảnh ngày hôm đó, nó được hắn khắc ghi vào tâm can. Căn nhà với những vệt máu đỏ thẫm, người bà đang thoi thóp nằm trong tay hắn chết dần chết mòn và cả...
Cánh tay muốn với lấy hắn của anh.
.
Sau cái ngày xảy ra bi kịch đó, hắn không hiểu lý do gì bị gã đàn ông Cung Thừa kia bắt về. Hắn mất ăn mất ngủ liên tiếp mấy tuần liền. Hắn chán ghét ông. Chỉ cần nhìn thấy mặt ông liền nhào vào đánh đấm.
Bà đã qua đời, còn Trương Triết Hạn lại không rõ tung tích. Hắn muốn điên lên. Đi học cũng không tập trung. Thành tích trong lớp có lần giảm xuống mức nghiêm trọng, hắn bị bạn bè nói xấu chửi rủa. Đủ mọi loại bi thương xảy đến với hắn.
Vào mùa hè, hắn bị ông ta giam trong phòng không cho ra ngoài nửa bước. Điện thoại hay máy tính gì đều bị cách ly, Cung Tuấn cứ như vậy sống cho đến hết cấp ba.
Lúc bắt đầu lên học Đại học, hắn mới có dịp ghé lại căn nhà cũ gần biển ấy.
Căn nhà giờ đây tan hoang không chút sinh khí. Ngoại trừ mấy vệt máu lúc trước đã được lau đi cùng với xác của người bà yêu quý được đem đi khỏi. Căn nhà vẫn không khác xưa mấy.
Quần áo của anh vẫn còn đấy. Tất cả mọi thứ trong nhà đều đã bị bám một lớp bụi dày. Chiếc xe điện trước đây anh hay lấy đi làm, đã bị thời gian làm cho già đi.
Hắn quyết định ở lại nơi này khi bắt đầu tiến vào cánh cổng trường Đại Học.
Dọn dẹp gọn gàng sạch sẽ chỉ mất một ngày, Cung Tuấn ngồi lên chiếc giường mà hắn và anh trước đây từng nằm ôm nhau ngủ.
Hắn mở tủ quần áo cũ kĩ ra, lấy trong đó ra chiếc áo phông trắng anh thường mặc.
Hắn úp mặt vào chiếc áo ấy, hít lấy hít để cảm nhận mùi hương quen thuộc của anh còn tồn đọng.
"Triết Hạn... em nhớ anh.. anh đang ở đâu thế..."
.
Cung Tuấn bước chân ra khỏi nhà, đôi chân sải bước lên đường phố ven bờ biển. Hắn ngắm nhìn mỏm đá năm ấy, cái nơi mà hắn và anh đã gặp nhau lúc mười năm trước.
Hắn cảm thấy mình chưa bao giờ cảm nhận hạnh phúc trọn vẹn quá lâu.
Lúc nhỏ sống với mẹ hắn đến năm sáu tuổi, lúc lớn hơn một chút được sống với người mình yêu một năm trời. Còn bây giờ, thì lại phải tiếp tục cô độc một mình. Không còn bờ vai quen thuộc nào để tựa vào.
Hắn quẹo vào cửa hàng trà sữa trên đường, người chủ quán thấy hắn liền chào đón nồng nhiệt.
"Cung Tuấn, một ly như thường ngày đúng không?"
Vẫn là người chủ cũ đó, chỉ khác là khi hắn mở cửa ra, người chào đón hắn nồng nhiệt nhất đã không còn rồi.
Gật đầu cười đồng ý. Cung Tuấn đi lại góc quen thuộc mình hay ngồi.
BẠN ĐANG ĐỌC
|junzhe| thập niên (Hoàn)
FanfictionTên cũ: Thập Niên Lạc Mất Nhân Ngư Thể loại : BL , CP Tuấn Triết, HE. Tiến độ fic : Số chương : 1 Giới Thiệu + 14 Chương + 1 Ngoại Truyện Tình trạng : Đã Hoàn Tác giả : Eradlas Gardenia (Trương Hàn) --- Giới thiệu "Để anh chịu khổ lâu như vậy, là d...