Phần 15: Muộn Rồi

762 66 11
                                    


   15. Muộn rồi

   Hôm nay ngày 4 tháng 3 là sinh nhật của Tống Á Hiên, cả ngày này Tống Á Hiên sẽ cùng Mã Gia Kỳ đón sinh nhật. Mặc dù Lưu Diệu Văn không cùng cậu đón sinh nhật, nhưng ít ra ngày này mỗi năm đều tặng cho cậu một bó hoa hồng.

   Nhưng năm nay không như vậy nữa, Lưu Diệu Văn sẽ trở về cùng cậu đón sinh nhật, điều này khiến Tống Á Hiên phấn khởi và mong đợi vô cùng không gì có thể sánh bằng.

   Sáng sớm thức dậy Tống Á Hiên vui vẻ lẩm bẩm vài giai điệu, cẩn thận lựa chọn trang phục cho tối nay, Tiểu Cực đang ở bên cạnh cũng không chịu nổi mà lên tiếng: "Baba hôm nay là sinh nhật thôi mà vui đến thế á"
  
   "Đúng rồi, đón sinh nhật sẽ khiến người ta vui vẻ"

   Bởi vì người cùng đón sinh nhật là người baba yêu.

   Lúc đó, Lưu Diệu Văn đang cùng với Nhiễm Hân ăn trưa, bọn họ giống như thường ngày ở trong một nhà hàng cao cấp ăn một cách thanh lịch. Lưu Diệu Văn đột nhiên lên tiếng: "Tiểu Hân em không muốn ra nước ngoài? Không phải em thích thiết kế sao? Vậy tiếp tục học đi"
 
   "A Văn, anh không cần em sao?" Nhiễm Hân bỏ dao nĩa xuống có chút hoang mang, đưa tay ra muốn nắm lấy tay Lưu Diệu Văn, không ngờ Lưu Diệu Văn lại né tránh, hành động này khiến Nhiễm Hân cảm thấy có chút nghi hoặc.

   Thấy Lưu Diệu Văn không trả lời, cô ta lại điềm đạm nói: "anh nói anh sẽ ở bên cạnh em, anh nói anh sẽ bảo vệ em, anh nói anh sẽ ly hôn. Cho nên em sẽ đợi anh"

   "Không ly hôn" Lưu Diệu Văn chậm rãi lấy khăn giấy lau miệng, sợi dây đỏ trên tay cũng lộ ra, Nhiễm Hân nhìn sợi dây đỏ đó đáng lẽ không nên ở trên tay của Lưu Diệu Văn, thấy chướng mắt vô cùng.

   Nhiễm Hân kích động lớn tiếng nói: "Tại sao chứ? Anh yêu cậu ta rồi? Anh đồng ý rồi mà…."

   "Có lẽ…. Anh cũng không biết. Dần dần phát hiện bản thân không thể rời xa em ấy, thích nhìn em ấy cười, thích hương hoa cúc của em ấy, thích dáng vẻ dịu dàng chăm sóc của em ấy, thích đôi mắt buồn ngủ của em ấy khi đợi anh về nhà, thích em ấy vì anh mà mỗi ngày đều làm cơm, thích dáng vẻ của em ấy khi chăm sóc con"

   "Vẫn còn, thích đôi mắt thuần khiết của em ấy trong mắt chỉ có anh" Lưu Diệu Văn vừa nói vừa mỉm cười, ánh mắt nhìn sợi dây đỏ trên tay đầy yêu thương.

   Với cảnh tượng trước mặt như vậy đối với Nhiễm Hân mà nói thì thật chướng mắt, cô ta không dám tin Lưu Diệu Văn sẽ yêu người khác, cô ta cho rằng Lưu Diệu Văn sẽ chỉ yêu một mình cô ta.

   "Vậy em thì sao?" Nhiễm Hân hốc mắt ửng đỏ nhìn Lưu Diệu Văn.

   "Thời gian lâu như vậy, anh phát hiện đối với em chỉ là có một chút dục vọng muốn bảo vệ thôi, có lẽ anh chỉ coi em là em gái"

   (Anh chỉ xem em như là em gái ~~ Dừa lắm =)) nên đi nghe bài "Em gái mưa" cho tỉnh ra nha Tiểu Hân tuesday)

   "Không phải, anh chính là thích em, thật sự thích em" bất luận ra sao Nhiễm Hân cũng không bỏ cuộc.

   Lưu Diệu Văn thấy vậy liền chau mày nói: "Anh sẽ tiếp tục chăm sóc em, bởi vì em là em gái của anh, nếu như em muốn ra nước ngoài du học, anh sẽ ủng hộ em" nói xong Lưu Diệu Văn đứng dậy và rời đi.

[Transfic/Văn Hiên] Hoa Bỉ NgạnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ