Chương 15

715 65 6
                                    

Hàn Trác Vũ ngơ ngác đạp xe chạy vội khỏi trường, đợi đến khi cậu kịp phản ứng lại thì đã đi đến một khu chung cư lạ lẫm. Khu chung cư đang trong quá trình xây dựng, tường xi măng xám cao chót vót, bốn phía vẫn còn dàn giáo dựng dở, nhìn rất cũ, có lẽ là đang xây dựng thì hết vốn nên tạm dừng.


Công trường im ắng vô cùng, không có một ai, xi măng và bao cát còn thừa đã bị cỏ dại bao trùm, nhìn lại thêm phần vắng vẻ. Hoàn cảnh trống trải mà yên tĩnh này khiến thiếu niên cảm thấy an toàn. Cậu vứt xe đạp sang một bên, trèo lên đỉnh đống xi măng, nhìn bầu trời mà ngẩn người.

9527 không dám lên tiếng. Nó biết rõ, ký chủ đang nghiền ngẫm lại việc xảy ra mấy ngày qua. Cậu cần yên tĩnh, cần suy nghĩ, cần chắt lọc. Nếu mình lắm miệng chỉ khiến cho kí chủ càng thêm kháng cự.

"Haizz ~" 9527 đau khổ thở dài, chỉ còn 148 điểm nữa là thăng cấp được! Khó chịu quá!

12h15', đồng hồ sinh học chuẩn xác khiến thiếu niên cảm thấy đói, giờ cậu mới nhớ ra cậu còn chưa ăn sáng, mở cặp lấy hai chiếc bánh bao bà Chu cho, gặm từng cái một. Bánh bao nguội nhưng vị ngọt lại càng thêm rõ ràng, tan chảy trên đầu lưỡi, thiếu niên bất giác híp mắt lại.

Gâu gâu gâu!

Meo ~

Không biết từ lúc nào, mấy chú chó mèo lang thang tụ lại quanh đống xi măng, ngửa đầu nhìn thiếu niên. Lông của chúng bết lại, thân thể gầy còm, xương sườn lộ rõ, nhìn đáng thương vô cùng.

Hàn Trác Vũ cúi đầu nhìn đôi mắt tràn ngập mong mỏi của chúng, một lát sau chậm rãi bẻ vụn bánh bao còn lại, vứt xuống đất.

Gâu gâu gâu!

Meo meo meo!

Động vật không biết nói, nhưng tiếng kêu của chúng lại tràn ngập cảm kích. Cùng lúc đó, hệ thống liên tục thông báo, "Đinh ~ Nhận được 1 điểm giá trị cảm ơn từ mèo số 1; Đinh ~ Nhận được 1 điểm giá trị cảm ơn từ mèo số 2; Đinh ~ Nhận được 1 điểm giá trị cảm ơn từ chó số 1..."

Hàn Trác Vũ mở to mắt, 9527 thì vui mừng đến lăn qua lăn lại. Chỉ chốc lát thôi đã nhận được hơn 20 điểm giá trị cảm ơn rồi! Tuy chỉ có hai con mèo và ba con chó, nhưng chúng cứ ăn một miếng lại cảm ơn một lần, quả thật không thể đáng yêu hơn!

Hàn Trác Vũ rất nhanh khôi phục mặt không biểu tình, vừa bẻ bánh bao cho chúng ăn vừa bối rối. Đã bảo là không làm việc tốt nữa mà, sao giờ vẫn làm?

Bánh bao đã hết, mấy chú mèo và cún vẫn tiếp tục trông mong nhìn thiếu niên.

9527 đang định giục kí chủ đi mua thêm đồ ăn, miệng vừa há ra lại khép lại. Nó không dám xui kí chủ làm việc gì nữa.

Hàn Trác Vũ dùng ánh mắt lạnh lùng để xua đuổi chúng đi, nhưng mỗi khi ánh mắt cậu giao với ánh mắt chúng, chúng sẽ kích động kêu hai tiếng, đuôi lay động liên tục, đôi mắt đen lúng liếng ánh lên sự vui vẻ.

[🅡🅔🅤🅟] [Hoàn] Lôi phong hệ thốngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ