Cô gái bị thiếu niên nhìn đến ngại, nhưng đón ánh mắt không chút khinh thường của đối phương, cô lại không thấy ghét. Đã trải qua bao thói đời dễ thay đổi, lòng người lạnh lẽo, nhưng đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy ánh mắt trong sáng, thuần khiết đến vậy.
"Cậu nhìn quen lắm." Cô gái khẽ nói.Hàn Trác Vũ không trả lời, há mồm ăn cam Lôi Sâm đút cho, ánh mắt cũng dời theo.
Thấy viện trưởng nhìn qua, cô gái cúi mặt, lùi sang một bên.
Tiết mục của bọn nhỏ rất thú vị, có thể thấy Khổng Ái Hoa đã dồn rất nhiều tâm huyết. Viện trưởng lại càng tin tưởng đối phương, hai người ngồi nói chuyện rất vui vẻ.
Lôi Sâm xem một lát liền chán, thấy anh Tiểu Vũ no rồi liền lau miệng cho anh, sau đó tháo bàn tính vẫn đeo trên cổ, đặt lên đầu gối gảy liên tục. Nếu thích một trò chơi nào đó, bé sẽ chơi liên tục, chơi đến khi chán ngấy mới thôi.
Hàn Trác Vũ nhìn chằm chằm sân khấu, biểu cảm dường như rất tập trung, nhưng kỳ thật lực chú ý của vẫn đặt trên người cô gái. Biết sao được, cô gái đứng rất gần cậu, tiếng cầu cứu sắc bén gần như cứa đứt dây thần kinh của cậu. Không kìm được, cậu lại nghiêng đầu nhìn cô gái, sau nhiều lần làm vậy, rất nhiều bậc phụ huynh nhìn thấy, khẽ cười - Tiểu Vũ cũng biết yêu rồi!
Sau khi liên hoan kết thúc, Khổng Ái Hoa mời các vị phụ huynh vào phòng làm việc của mình, trao đổi về vấn đề nhận nuôi trẻ.
"Cảm ơn mọi người yêu thích bọn trẻ." Bà vươn tay mời mọi người ngồi xuống, mỉm cười nói, "Mọi người đã chuẩn bị xong hồ sơ rồi đúng không? Quy trình là như thế này, tôi sẽ gửi hồ sơ lên cục dân chính, sau khi thông qua xét duyệt mới để mọi người nhận các bé về, thời gian xét duyệt phải mất chừng hai đến ba ngày làm việc, hi vọng mọi người sẽ kiên nhẫn chờ đợi.
"Chúng tôi có được chọn nhận nuôi đứa bé nào không?" Một vị phụ huynh hỏi.
Khổng Ái Hoa đang định trả lời, tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên, cô gái lúc trước dẫn hai người đàn ông mặc quân phục bước vào, nói là tìm người. Người đàn ông thấp hơn đeo kính, nhìn rất nho nhã dịu dàng, người đàn ông cao hơn thì khuôn mặt lạnh lùng, đặc biệt là đôi mày rậm dưới tóc mái cùng ánh mắt sâu hun hút, mỗi lần quét qua thì sắc lẹm tựa như dao. Đây là một người đàn ông tràn ngập nguy hiểm, sự xuất hiện của anh khiến không gian dường như chật chội hơn rất nhiều, làm người không thể nào thở nổi.
Nhìn thấy người tới, Hàn Trác Vũ đứng lên, chủ động chui vào trong cái ôm của anh. Đợi ở đây khó chịu quá, chỉ có chú Lôi mới mang đến cảm giác an toàn cho cậu thôi.
Lôi Sâm nhìn bố với ánh mắt lạnh lùng khinh bỉ, sau đó tiếp tục gẩy bàn tính của mình. Bé không còn là trẻ con hai ba tuổi nữa, cũng không bị thương, cần gì phải ôm!
"Sao vậy?" Trên mặt thiếu niên không có biểu cảm gì, nhưng hai mắt ướt át lại như bộc lộ hết sự tủi thân và hoảng sợ, Lôi Đình nhìn về phía Khổng Ái Hoa.
BẠN ĐANG ĐỌC
[🅡🅔🅤🅟] [Hoàn] Lôi phong hệ thống
De TodoTác giả: Phong Lưu Thư Ngốc Thể loại: hiện đại, hệ thống, chủ thụ, ngụy thúc chất, niên thượng, 1×1, HE Nguồn: Xà viện Editor: Ginny (hanguyet2012.wordpress.com) Tình trạng bản gốc: Hoàn Tình trạng bản edit: Hoàn (128c) (08/04/2018) ---------- LƯU Ý...