Editor: Uniirr
Tối hôm qua rất mệt mỏi, cho nên Hà Cửu Vi tỉnh dậy đã là chín giờ sáng.
Nếu không phải ngoài cửa loáng thoáng có tiếng khắc khẩu, phỏng chừng cô còn có thể ngủ càng lâu.
Mở ra cửa, tiềng ồn ào trở nên rõ ràng hơn ——“Con trai, ba muốn ăn bánh.”
“Ai là con trai của cậu? Cậu câm miệng cho tôi! Muốn ăn chính mình ăn!”
“Em gái nói cậu là con trai của em ấy.”
“Cậu nói bừa đi, nhỏ không học giỏi, học nói dối cái gì?”
“Tôi không có nói dối! Em gái nói, tôi không thể uống sữa của em ấy, chỉ có con trai mới có thể uống. Ngày hôm qua cậu đã uống, vậy cậu chính là con trai của em ấy!”
“…” Tô Nhượng sửng sốt hai giây liền hỏi một câu “Không phải, tôi là con trai của em ấy vậy cậu dựa vào cái gì kêu tôi là con?”
“…” Mạnh Kinh Huy ngửa đầu uống xong một ngụm sữa bò.
“Con trai chính là con trai.”
“Con trai ở chỗ cậu là cái tên?”
Tô Nhượng tức đến không còn cách nào khác, thời điểm quay đầu liền thấy Hà Cửu Vi đứng trên cầu thang nghẹn cười đến đỏ bừng.
Hắn xoa xoa nếp nhăn giữa lông mày, thở dài.
“Cười đi, đừng nghẹn đau sốc hông.”
“Ha ha ha ha ha ha…” Hà Cửu Vi rốt cục cười ra tiếng.
“Em không phải… Ha ha ha, em không phải cái ý kia, nhưng hắn úng não, em không có cách ha ha ha…”
Tô Nhượng không nói gì, đi nhà bếp từ trong tủ lạnh lấy bánh phomat cho Hà Cửu Vi, thuận tay lấy thêm một túi bánh mì ra ngoài.
“Cảm ơn con trai!”
Tô Nhượng thầm nghĩ đem tay mình băm rơi, tay đáng đánh đòn mới có thể giúp ngốc tử này lấy bánh mì?
Hà Cửu Vi vừa muốn cười, câu nói đầu tiên của Mạnh Kinh Huy làm cho tiếng cười quàng quạc của cô dừng lại.
“Mẹ, tối hôm nay con có thể…” Mạnh Kinh Huy thẹn thùng cúi đầu cầm góc áo của mình “Con có thể uống sữa của mẹ sao?”
“…”
“Đừng ngăn anh! Ai cũng đừng ngăn anh! Anh muốn đánh chết hắn! ! !”
Tô Nhượng rít gào vang vọng, một ngày mới bắt đầu.
Tô Nhượng là ông chủ, không thể đến muộn, kéo dài tới khi Hà Cửu Vi rời giường cho cô ăn, trên đường lại có Mạnh Kinh Huy nói chuyện châm chọc, chờ hắn ra ngoài đã mười giờ.
Tô Nhượng nghiêm túc.
“Không cần quá sủng hắn, nên đánh liền đánh.”
“Được ” Hà Cửu Vi thống khoái, chỉnh caravat cho hắn, đi cà nhắc hôn hắn một ngụm.
“Chúng ta giống như vợ chồng già nha.”
“Ân, rất giống. Trong nhà còn có đứa con trai ngốc.”
“Ha ha… trên đường cẩn thận.”
Tô Nhượng vừa đi, Hà Cửu Vi áp lực tăng lên.
Xong rồi, một mình cô đối mặt với Mạnh Kinh Huy.
“Mẹ, con trai đi rồi sao?”
Sửa đúng xưng hô cũng không thành công, Hà Cửu Vi lúc này cũng không muốn lại giãy dụa, cô vô lực gật đầu.
“Đi rồi.”
“Thật tốt quá!”
“Vì sao?”
“Không có người cùng con cướp sữa !”
“… Đừng nghĩ, tôi sẽ không cho anh uống.”
“Mẹ thật bất công.” Mạnh Kinh Huy vẻ mặt ủy khuất “Vì sao hắn có thể nhưng con không được?”
Hà Cửu Vi cái khó ló cái khôn.
“Bởi vì hắn ngủ ngoan! Nhưng mà hiện tại anh không ngủ. Xem đi, cho nên tôi không thể cho anh uống.”
Mạnh Kinh Huy nóng nảy, khoa chân múa tay vui sướng “Con đi ngủ con đi ngủ! Mẹ hôn con đi, con phải đi ngủ.”
Hà Cửu Vi hoài nghi nhìn hắn, trong mắt một mảnh trong suốt, cô mềm lòng, tiến lên hôn khuôn mặt hắn một chút.
“Đi ngủ đi.”
Mạnh Kinh Huy hai má phiếm hồng, vẻ mặt ngượng ngùng chạy đi ngủ.
Hà Cửu Vi thở dài nhẹ nhõm một hơi, gọi cho Trình Nghị, không nhấc máy phỏng chừng lại có ca giải phẫu.
“Ai…” Cô biến thành nghiệp chướng, mà cũng bởi vậy mà thất nghiệp, mỗi ngày thật nhàm chán.
Hà Cửu Vi ngồi trên sofa, mệt mỏi nảy lên, cô cứ như vậy ôm đệm ngủ.
“Ân…”
Trước ngực ẩm ướt dính dính, còn thường thường có răng nanh va chạm. Rõ ràng mở điều hòa, Hà Cửu Vi lại ngủ đến cả người đầy mồ hôi, cô mơ mơ màng màng mở to mắt, thấy được người ở trước ngực mình lay động.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Edit - Cao H ] Thiếu Nữ Tiết Sữa - Trà Hảo Manh Manh
Tiểu Thuyết ChungTác giả : Trà Hảo Manh Manh Convert : Poisonic Editor : Uniirr Hà Cửu Vi biết chính mình cùng người khác giống như không giống nhau. Không giống nhau là khi cô không mang thai mà tiết sữa . Số chương: 110 + 1 ngoại truyện + 5 câu chuyện khác nhau. N...